Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 711:

Sao có thể như vậy được chứ? Anh ta muốn ly hôn cũng đồng nghĩa với việc muốn hủy luôn sự nghiệp của mình rồi còn gì?”
Đến cấp bậc như của chính ủy Tống mà đưa ra lời đề nghị ly hôn, khác nào tự mình hủy đi sự nghiệp của mình đâu.
Lời này khiến cho Tiêu Ái Kính hung tợn mà ngẩng đầu nhìn cô ta: “Cô đã vừa lòng chưa hả? Hôn nhân của tôi kết thúc rồi, cô đã vừa lòng chưa?”
“Cút đi! Cút đi! Cút đi!”
Chị ta giống như bị điên rồi mà xua đuổi Từ Mĩ Kiều.
Từ Mĩ Kiều thực sự không chống đỡ nổi mà chỉ có thể bị đuổi ra ngoài như vậy.
Ở trong phòng, Tiêu Ái Kính đứng ở trước cửa thất thanh khóc rống lên.
Hôn nhân của chị ta! Hôn nhân mà chị ta quý trọng như vậy, cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Ba đứa nhỏ ở bên cạnh, đứa lớn nhất mới mười hai tuổi, nhỏ nhất chỉ có sáu tuổi, ba đứa nhỏ cứ vậy mà đứng cạnh nhau.
Đứa lớn nhất liền nói với Tiêu Ái Kính: “Mẹ, mẹ đừng khóc mà.”
Trẻ con sợ nhất là cảnh người lớn cãi nhau.
Vừa nhìn thấy đứa nhỏ, Tiêu Ái Kính như thể nhìn thấy cứu tinh vậy.
“Quyên Quyên, con đi đi, đi nói với cha con, cầu xin cha con đừng ly hôn với mẹ có được không?”
Đứa nhỏ hiện tại chính là hy vọng duy nhất của chị ta.
Quyên Quyên nghe vậy thì co rúm lại: “Mẹ, không ai có thể thay đổi được quyết định của cha đâu.”
Tiêu Ái Kính một giây trước còn khóc rống lên mà cầu xin, giây sau đã hung tợn nói: “Đồ vô dụng, đến cả cha mày cũng không giữ được.”
Hôn nhân của chị ta xảy ra chuyện, chị ta liền trách Khương Thư Lan, trách Từ Mĩ Kiều, trách đứa nhỏ.
Chỉ chưa từng trách qua chính bản thân mình.
Chị ta không hề nghĩ tất cả những vấn đề này đều là do chị ta làm ra.
Ba đứa nhỏ nhất thời bị dọa sợ đến oa oa mà khóc lớn.
Rất nhanh tin tức Tiêu Ái Kính cùng với Tống Vệ Quốc muốn ly hôn đều đã lan truyền đi khắp hải đảo.
Sư trưởng Lôi rất nhanh tìm đến chỗ Tống Vệ Quốc để nói chuyện: “Tiểu Tống, chức vị này của cậu có được đến bây giờ không hề dễ dàng, tôi khuyên cậu nên thận trọng một chút.”
Nếu như đã ly hôn, chức vị cơ bản cũng khó mà lên được nữa.
Lý lịch đã có vết nhơ, ai còn dám đề bạt hắn ta nữa!
Tống Vệ Quốc: “Lãnh đạo, tôi đã suy nghĩ kỹ càng rồi.”
“Tôi rất xin lỗi, vợ tôi thực sự có vấn đề về tư tưởng, tôi thân là chính ủy mà lại bất lực không làm được gì, tôi không thay đổi được cô ấy thì chỉ có thể thay đổi được chính mình mà thôi.”
“Hoặc là ly hôn, hoặc là xuất ngũ.”
Nói xong, hắn ta đặt hai tờ đơn lên bàn công tác của sư trưởng Lôi.
“Lãnh đạo muộn nhất là chạng vạng hôm nay, tôi sẽ ra quyết định, đến lúc đó, hai đơn xin này, mong ngài sớm phê duyệt giúp tôi.”
Về phần phê duyệt đơn nào thì chính ủy Tống cũng không biết, chỉ có thể nhìn xem Tiêu Ái Kính lựa chọn như thế nào.
Đến cả đơn xin cũng viết xong rồi, lại còn là hai tờ một lúc.
Đây là đang thực sự rất quyết tâm.
Sư trưởng Lôi cầm lấy hai tờ đơn, nhìn qua một lần: “Không có cách nào để quay lại sao?” Ông ấy hỏi hắn ta.
Tống Vệ Quốc lắc đầu, kiên định nói: “Không có.”
Hắn ta mất nhiều thời gian như vậy mới có thể bồi dưỡng cho tư tưởng của Tiêu Ái Kính được như bây giờ, vậy mà chị ta lại ngựa quen đường cũ sau khi nghe người ta nói mấy câu.
Bây giờ là đi cửa sau, về sau thì sẽ như thế nào?
Tống Vệ Quốc không dám nghĩ về chuyện sau này, thân là chính ủy, hắn ta hiểu được, một khi nội tâm đã có lỗ hổng dục vọng rồi, lỗ hổng ấy sẽ không ngừng lớn lên đến vô cùng.
Nếu không bịt kín lỗ hổng ấy ngay từ ban đầu, con người ta sẽ bị lỗ hổng dục vọng ấy chi phối.
Hắn ta không muốn bị như vậy nên chỉ có thể cố gắng bịt chặt lỗ hổng ấy ngay từ ban đầu.
Sư trưởng Lôi nghe vậy thì gật đầu: “Được rồi, tôi biết rồi, cậu mau quay về đi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận