Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 772:

Chu Trung Phong cầm gói to chần chờ trong chốc lát: “Cha mẹ đã ăn cơm chưa?”
Đây đều là đồ ăn hết.
Chu Nghĩa Khôn cùng với Đường Mẫn Hoa đều không biết phải nói gì, sau một hồi Đường Mẫn Hoa mới phản ứng lại: “Tiểu Phong, con muốn ăn gì, mẹ làm cho con.”
Nhiều năm như vậy rồi, bà ấy còn chưa nấu cho Tiểu Phong được hai bữa cơm.
“Không cần, ý của con là...” Ngữ kí của anh chậm lại: “Nếu hai người chưa ăn cơm thì để con nấu cho hai người.”
Anh biết cha mẹ không có khiếu nấu nướng, nhiều năm như vậy rồi đều ăn uống ở căn tin hết.
“Tiểu Phong, con nói cái gì?” Đường Mẫn Hoa có chút giật mình, Tiểu Phong nấu cơm cho bọn họ sao?
Sao cứ có cảm giác không tin nổi như vậy?
Có vài lời một khi đã nói ra rồi liền trở nên rất đơn giản. Cũng lại càng rành mạch hợp lý hơn.
Chu Trung Phong giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ: “Cha mẹ muốn ăn gì? Con sẽ nấu cho cha mẹ một bữa rồi đi.”
Nghe được lời này, hai vợ chồng bọn họ đều hiểu được ý tứ của anh.
Đúng là ngay cả qua đêm cũng không qua ở đây mà phải rời đi suốt đêm.
Tuy rằng bọn họ không nỡ, nhưng nghĩ đến Thư Lan mang bầu sinh đôi sắp sinh rồi thì lại hoàn toàn có thể hiểu được.
Chu Nghĩa Khôn ở bên cạnh mở miệng: “Một bát mỳ rau xanh, cùng với một quả trứng vịt....” Ông ngưng lại một lúc: “Hai quả trứng vịt đi!”
Đây đều là đồ ăn ngon mà bọn họ ít khi có được.
Chu Trung Phong hỏi: “Đồ ăn mặn thì sao? Cha mẹ có muốn ăn hải sản không?”
Từ sau khi vợ mang thai, tay nghề nấu ăn của anh cũng tăng lên nhiều.
Chu Nghĩa Khôn lắc đầu, Đường Mẫn Hoa lại có chút lo lắng, nhưng thấy vẻ mặt Chu Trung Phong thản nhiên như vậy liền nói: “Mẹ muốn ăn đậu sừng.”
Dù chỉ là một món ăn bình thường, nhưng bà ấy đã một năm trời chưa được ăn qua rồi.
Chu Trung Phong vâng một tiếng, lấy cả đậu sừng lẫn rau cải thìa ra, đây đều là rau củ khô, trước hết phải ngâm nước đã.
Chu Nghĩa Khôn cùng với Đường Mẫn Hoa đều đứng ở nhà chính mà nhìn chằm chằm.
Mấy lần Đường Mẫn Hoa định đi vào giúp đỡ nhưng đều bị Chu Nghĩa Khôn túm lại.
“Để cho Tiểu Phong tự mình làm đi, bà đi vào thằng bé lại không quen mất.”
Đây là điều mới mẻ nhiều năm rồi chưa được gặp.
Để cho nhau có không gian riêng là điều duy nhất mà bọn họ có thể làm được.
Chuyện này dù Đường Mẫn Hoa không cam lòng nhưng cuối cùng vẫn phải nhịn xuống.
Nhưng trong lúc Chu Trung Phong nấu cơm, hai vợ chồng bọn họ hận không thể dính chặt vào người anh.
Trong nhà tuy rằng không hay nấu cơm nhưng bát đĩa đũa cái gì cũng có hết.
Chu Trung Phong nấu quen tay rồi nên rất nhanh đã nấu xong được một bữa cơm cho cha mẹ.
Xào một ít đậu sừng, rau trộn với rong biển, lại nấu một đĩa tôm lớn, cuối cùng là món mà Chu Nghĩa Khôn muốn ăn.
Mì rau xanh trứng vịt đã được ra lò.
Rau củ khô sau khi ngâm cho nở liền khôi phục lại bộ dạng tươi mát nhiều nước như ban đầu.
Sau khi đun sôi với nước sôi rồi liền cho vào một con tôm nhỏ, đợi sau khi luộc thành màu trắng ngà thì cho mỳ sợi vào, cuối cùng đặt rau lên trên.
Lại cắt hai quả trứng vịt muối cho vào, trứng vịt được ướp rất vừa miệng, vừa cắt ra liền lộ ra một màu vàng mướt mắt, dầu vàng óng ở bên trong cũng tuôn ra từ bên trong trứng, rơi vào trong bát, trên màu trắng ngà của mỳ đột nhiên có thêm những dòng dầu vàng óng ánh.
Màu trắng của mì sợi cộng thêm màu vàng của trứng vịt muối được đặt lên trên, dầu cũng được lan ra xung quanh, lại thêm một ít rau xanh ở phía trên.
Làm xong món này rồi, Chu Trung Phong liếc mắt nhìn xung quanh một cái, nhớ đến một lọ dầu vừng mà Khương Thư Lan chuẩn bị cho anh, liền tìm dầu vừng rưới vào bên trong một ít.
Dầu vàng vừa được rót xuống lập tức lan ra xung quanh trên mặt nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận