Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1376:

Khương Thư Lan lại quên mất, Nháo Nháo và An An nhà bọn họ sớm đã bị Tiểu Thiết Đản ảnh hưởng việc này.
Bọn trẻ đối với việc đọc sách học tập chính là hướng đến thực tế mà làm.
Chỉ là, việc này đối với Khương Thư Lan mà nói lại có chút mất mát.
Chu Trung Phong nhìn đến buồn cười: “Muốn đưa bọn trẻ đi học là em, luyến tiếc nhất vẫn là em.”
Khương Thư Lan liền trừng mắt nhìn anh: “Em thương cảm bọn nhỏ một chút cũng không được sao?”
Chu Trung Phong: “Được chứ, tất nhiên là được.”
Nhìn bóng dáng con vào phòng học rồi, anh mới hỏi tiếp: “Đồng chí Khương, tiếp theo chúng ta đi đâu? Không biết anh có vinh hạnh đưa em đi không?”
Cứ như vậy mà trêu chọc cô.
Khương Thư Lan đang dâng trào cảm xúc cũng bị tên này làm cho hụt hứng đôi chút.
“Em đi đến văn phòng chuyến sĩ quan hậu cần, cùng anh ấy tiếp đón một tiếng.”
Dừng một chút, cô thở dài: “Có điều nhà xưởng bên này của chúng ta một chốc một lát ném không khai tay, bác sĩ La còn sắp lâm bồn, sĩ quan hậu cần bên kia cũng không rời đi nửa bước.”
Chu Trung Phong nhíu mày: “Vậy em nhìn xem, có việc gì anh có thể làm giúp em không?”
Như vậy thì Thư Lan cũng có thể nhẹ nhàng một ít.
Khương Thư Lan lắc đầu: “Chờ em sắp xếp mọi việc ổn thỏa lại nói sau đi.”
Chu Trung Phong ừ một tiếng: “Đừng quá sức.”
Khương Thư Lan đáp: “Em biết rồi.”
Cô minh bạch hiểu rõ ý của anh, anh cũng rõ tâm tư của cô.
Khương Thư Lan lại suy nghĩ một lúc, như vậy cũng tốt, hai vợ chồng sinh hoạt còn không phải như vậy sao?
Nghĩ đến đây, Khương Thư Lan nhịn không được cười: “Chu Trung Phong?”
Hai người theo bờ biển đi trên bờ cát, gió biển thổi đầu tóc Khương Thư Lan, sợi tóc đen nhánh dán ở oánh bạch như ngọc trên má, cho dù là đã là mẹ của hai đứa nhỏ vẫn xinh đẹp đến kinh người hệt như lúc trước.
“Hả?”
Chu Trung Phong chăm chú nhìn gương mặt cô, cô liền thấp giọng hỏi: “Anh vì sao lại đáp ứng yêu cầu đó của em?”
Rõ ràng anh là người kiên quyết như vậy, quyết định đưa ra sẽ không bao giờ thay đổi.
Chu Trung Phong nghĩ đến cảnh tượng hôm qua, tức khắc mặt đỏ tai hồng: “Em còn không biết sao?” Anh nghiến răng nghiến lợi nói.
Khương Thư Lan cũng có chút ngượng ngùng cười: “Không có lần sau.”
“Không, em có thể.”
Chuyện đó còn rất kích thích.
Anh kết hôn nhiều năm như vậy, chưa bao giờ cảm thấy được mặt nhiệt liệt nóng bỏng này của Thư Lan.
Khương Thư Lan tức giận liếc anh một cái, véo lấy cánh tay anh: “Không biết xấu hổ.”
Chu Trung Phong bị véo cánh tay đến đau, cũng không né tránh, anh đột nhiên nói: “Không phải em hỏi anh tại sao lại đáp ứng yêu cầu của em sao?”
Kỳ thật nếu không có chuyện kia xảy ra, anh cũng sẽ không đáp ứng cô.
“Hả?”
“Bởi vì anh sợ em mệt, lại sợ em hối hận.”
“Hối hận?”
“Phải, Thư Lan, anh suy nghĩ rất nhiều, em gả cho anh còn vất vả như vậy, anh sợ em sẽ hối hận vì đã cưới anh.”
Toàn bộ phụ nữ trên hải đảo kết hôn, không có ai vất vả bằng Thư Lan cả.
Chu Trung Phong có đôi khi sẽ nghĩ lại, sẽ nghi ngờ chính mình có phải nam nhân không, có phải đã đủ tư cách chưa.
Chính là, ở thời điểm Khương Thư Lan nói ra, cô muốn chuẩn bị tham gia thi thi đại học.
Trong nháy mắt, Chu Trung Phong cảm thấy chính mình là chồng nhưng lại không xứng đáng.
Là anh không đủ tiêu chuẩn, mới làm Thư Lan vất vả như vậy.
Nghe tới mấy cái lý luận này của Chu Trung Phong, Khương Thư Lan sợ ngây người: “Sau đó thì thế nào?”
“Mặc kệ là bôn ba vì sự nghiệp, em vẫn muốn tham gia thi đại học, cũng là em nguyện ý, cũng chính là ước mơ của em, em sẽ còn vất vả đến mức nào nữa?”
Dù có vất vả nhưng vẫn vui vẻ chịu đựng.
Căn bản là từ đầu Chu Trung Phong đã nghĩ sai rồi, hai người bọn họ không cùng đứng trên một cây cầu.
Khương Thư Lan sợ Chu Trung Phong không rõ, cô chuyển sang chuyện khác: “Anh cảm thấy tham gia quân ngũ vất vả sao?”
Chu Trung Phong gật gật đầu.
“Nếu em muốn thoải mái, muốn anh từ bỏ tham gia quân ngũ thì anh nguyện ý sao?”
Lời này rơi xuống, Chu Trung Phong liền nhíu mày: “Không muốn.”
Tham gia quân ngũ, bảo hộ quốc gia, là mộng tưởng cả đời của anh.
Cho dù có vất vả anh cũng không bao giờ từ bỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận