Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1516:

“Tôi nói rồi, càng nhanh càng tốt.”
Thanh âm của thư ký lập tức nhỏ đi mấy phần: “Vâng, bây giờ tôi sẽ đi ngay.”
Lê Lệ Mai suy nghĩ một hồi, liền cầm lấy áo khoác tây trang đang vắt trên ghế mặc lên người: “Tôi phải đi ra ngoài một chuyến, trong sở có chuyện gì thì từ chối hết cho tôi, chúng ta sẽ liên hệ bằng điện thoại.”
Lê Lệ Mai vừa đi, người ở trong văn phòng lập tức xì xào to nhỏ: “Luật sư Lê bị làm sao vậy? Chưa bao giờ thấy chị ấy gấp gáp như vậy hết?”
“Nhưng mà chị Lê chính là người cuồng công việc kia mà, làm đến đêm ba mươi tết cũng không nghỉ ngơi, bất thình lình xin nghỉ như vậy khiến tôi có chút không quen.”
“Tôi cũng vậy.”
“Tôi tò mò ai là người mà chỉ cần gọi một cuộc điện thoại cũng đủ khiến cho luật sư Lê từ thủ đô tới Thâm Thị như vậy?”
Có người nhìn về phía thư ký của Lê Lệ Mai: “Không phải là người yêu của luật sư Lê đó chứ?”
Lúc đối phương nói ra lời này, đến dáng vẻ hóng hớt cũng mang theo mấy phần cẩn thận.
Uy nghiêm của Lê Lệ Mai vốn đã ăn sâu trong tâm trí bọn họ rồi.
Đối phương không kết hôn, không sinh con, không đính hôn, cả năm chỉ lao đầu vào làm việc, nếu không phải là ở tòa án thì chính là đang giúp đỡ cho những người phụ nữ bị hại.
Một nữ cường cuồng công việc như vậy, rất khó có thể tưởng tượng rốt cuộc là cuộc gọi của ai mới có thể khiến cô ấy lập tức buông bỏ tất cả công việc, tự mình đi đến một nơi khác như vậy.
Thư ký kia lắc đầu: “Mấy người đừng nói lung tung, người gọi điện tới là nữ, không thể nào là tình nhân của luật sư Lê được, nếu như muốn hỏi gì, đợi khi luật sư Lê quay lại rồi mọi người không phải sẽ biết sao?”
Lê Lệ Mai không biết hành động này của mình vậy mà lại trở thành tiêu điểm của người khác.
Nhưng cô ấy dù có biết cũng không để ý gì hết, bởi vì dù sao cũng chỉ là người ngoài mà thôi, không liên quan gì đến cô ấy hết.
Trước khi Lê Lệ Mai đi tới Thâm thị liền đến trường học tìm An An một chuyến, cô muốn hỏi một chút xem An An ở bên này có cần cô ấy đưa tới Thâm Thị một chuyến hay không?
Đáng tiếc là An An không có ở trường học mà đã đi cùng với giáo viên vào núi làm thí nghiệm rồi.
Lê Lệ Mai có chút nuối tiếc, nhưng cũng không chậm trễ nữa, chỉ gửi lại lời cho An An thông qua bạn học, bản thân thì cầm vé máy bay mà thư ký chuẩn bị cho, trực tiếp đi tới Thâm Thị.
Tốc độ của Lê Lệ Mai rất nhanh, buổi chiều sau khi Khương Thư Lan gọi điện tới đã ngay lập tức xuất hiện ở khách sạn.
“Chị, xuống dưới đón em với.”
Cô ấy không thể đi lên khách sạn được.
Khương Thư Lan nghe được động tĩnh, lập tức chạy xuống, từ xa đã nhìn thấy được Lê Lệ Mai, cô ấy mặc một thân tây trang, tóc được cắt ngắn gọn gàng, trong tay mang theo một bao công văn, bộ dạng một nữ cường giỏi giang khôn khéo.
Bộ dạng này khiến cho Khương Thư Lan nhịn không được mà kinh ngạc, cô đi tới, trực tiếp ôm Lê Lệ Mai một cái: “Lệ Mai, em thay đổi nhiều quá.”
Cô cũng rất lâu rồi chưa gặp Lê Lệ Mai.
Thực sự là Lê Lệ Mai quá mức bận rộn, là luật sư của sở sự vụ, còn là người lập tức hội phụ nữ, ngoài ra còn phải nhận nhiều án kiện, nhân chứng, vận chuyển, cứu trợ, lên tòa án, những chuyện này hết thảy đều do một mình Lê Lệ Mai làm.
Cả nước hàng năm luôn có nhiều người phụ nữ cần giúp đỡ như vậy.
Lê Lệ Mai dường như bận rộn giống như con quay vậy, mấy năm liên tục làm việc không ngừng nghỉ.
“Chị, chị đừng trêu ghẹo em, em có bộ dạng như thế nào, chị còn không biết sao?”
Rõ ràng có bộ dạng nữ cường giỏi giang như vậy nhưng mở miệng trước mặt Khương Thư Lan vẫn luôn là bộ dạng giống như trước kia.
Không có thay đổi gì hết.
“Đúng rồi chị, chị tìm em có việc gì vậy?”
Qua nhiều năm như vậy rồi, ngoài An An tới thủ đô để học đại học, Khương Thư Lan kêu cô giúp đỡ An An ở thủ đô, đối phương cũng chưa từng yêu cầu cô ấy giúp đỡ chuyện gì.
Khương Thư Lan: “Chị có xem được một tòa chung cư sắp sập, tính muốn mua lại, em cũng biết đó, hai bên cần ký hợp đồng, chị cần em tới giúp đỡ kiểm tra hợp đồng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận