Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 964:

Giọng điệu của Chu Trung Phong tuy là lãnh đạm, tuy là lạnh nhạt, nhưng cũng vẫn biết nói lời khách sáo.
Điều này cũng khiến cho sắc mặt của khoa trưởng Chu tốt lên một tí, anh nhìn sang đám thuộc hạ của mình rồi nói: “Còn không mau đi giúp đỡ đoàn trưởng Chu đưa hàng hóa xuống rồi chuyển lên xe.”
Câu nói đó vừa thốt ra, những đồng chí mà trước đây đến kiểm tra theo thường lệ, đột nhiên định thần trở lại, qua bên đó phụ giúp một tay.
Chỉ duy nhất Bành Văn Binh vẫn cứ đứng yên mãi ở chỗ đó, không động đậy hay nhúc nhích một chút gì cả.
Anh ta cứ như là một hóa thạch vậy, đến ngay cả việc hít thở cũng không biết nữa.
Từ đầu cho đến cuối, hắn vẫn giữ nguyên tư thế đó, cho đến khi ba toa xe lớn của Chu Trung Phong rời đi.
Nét cười nói trên khuôn mặt của khoa trưởng Chu mới dịu đi mấy phần, hắn cũng không nhẫn nhịn được cơn tức giận nữa, giơ tay lên tát một phát vào khuôn mặt của Bành Văn Binh.
“Bành Văn Binh, cậu có biết là mình đang làm cái gì không hả?”
Dám giữ chân những hàng hóa của bộ đội hải đảo, tức là đang muốn khiêu chiến bất hòa với bên quân đội phải không hả?
Cái tát này đến một cách thật bất ngờ, tất cả mọi người đều ngây ngốc hết cả ra.
Bao gồm cả chính bản thân Bành Văn Binh, anh ta còn có vài phần chưa tin được, nhưng mà sự đau đớn trên khuôn mặt của mình, lại nhắc nhở anh ta, điều này là đúng thật sự đó.
Anh ta bị khoa trưởng Chu tát một phát trước mặt tất cả mọi người.
Bành Văn Binh nghiến răng keng két, trừng đôi mắt lên, bộc phát lửa giận: “Chu Vận Đạt, anh đừng có mà quên mất thân phận của chính mình.”
Hắn là lãnh đạo của anh ta, điều này quả thật là không sai, nhưng sau lưng của Chu Vận Đạt không có một ai chống lưng cho cả, chẳng qua chỉ là tên chân đất quê mùa, nhờ may mắn mà vào được trong đơn vị của bọn họ thôi.
Còn sau lưng Bành Văn Binh là có cả một nhà họ Bành chống lưng, đây là một đại gia tộc.
Chu Vận Đạt mà đắc tội với anh ta, không những chẳng làm được gì, lại còn phải vòng đường khác mà đi.
Chu Vận Đạt cũng bị phản ứng của Bành Văn Binh làm cho tức cười: “Thân phận của tôi? Thân phận của tôi phải cần đến anh nhắc nhở sao? Thân phận của tôi chẳng phải là cấp trên trực thuộc của anh sao?”
Vốn nghĩ rằng, bình thường Bành Văn Binh biết cách giải quyết mọi việc, biết cách cư xử, hai bên coi như còn có chút giao tình.
Chỉ định là diễn một màn kịch, tát một cái thì coi như là xong cho qua chuyện.
Nhưng mà nhìn thấy phản ứng lúc này của Bành Văn Binh, Chu Vận Đạt hiểu ra một điều, không nói đến việc Bành Văn Binh không thấu hiểu nỗi lòng của hắn ta, lại còn tỏ vẻ oán hận hắn ta.
Dĩ nhiên là bây giờ hắn còn đang ngồi ở chức vụ này, đối phương cũng đã không xem trọng đến hắn rồi.
Nếu như sau này hắn không còn ngồi ở chức vụ này nữa, vậy Bành Văn Binh chẳng phải dựa vào mối quan hệ của Bành gia, báo thù cho chết hắn sao?
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Chu Vận Đạt hơi trầm mặc một tí: “Bành Văn Binh, anh tự ý viết phiếu chứng kiểm tra, còn chưa được đóng mộc, liền dẫn theo người đi soát hàng, anh biết lỗi của mình chưa?”
“Anh thừa biết rằng hàng hóa của đối phương là đến từ bộ đội hải đảo, hơn nữa dưới tình trạng thủ tục đã hoàn chỉnh, còn có ý đồ muốn tra xét, có phải là đang cố ý rắp tâm hại người không, đang muốn khiêu chiến quân đội của hai bên sao?”
Cái tội này, đừng nói là Bành Văn Binh, cho dù Bành lão gia thì cũng không tài nào chống trụ lại được.
Bành Văn Binh dù rằng là thông minh nhanh nhẹn đến cách mấy, ngay lúc này, sắc mặt cũng có chút tái nhợt: “Khoa trưởng Chu, ăn thì có thể ăn bậy, nhưng lời nói thì không được nói bậy đó.”
“Tôi chẳng qua chỉ là đang kiểm tra theo như thường lệ mà thôi, sao lại liên quan đến việc dấy lên quan hệ chính trị chứ hả?” Giọng điệu còn mang theo vài phần ngoài mạnh trong yếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận