Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 611:

Anh nhẹ giọng nói: "Dù sao thì nghe lời bác sĩ là không sai đâu, suy cho cùng, người khác sẽ hại anh, nhưng cha vợ của tôi sẽ không hại anh."
Nếu không phải nể tình anh và Thư Lan, cha Khương không nhất thiết phải bận tâm đến chuyện vớ vẩn này.
Biết là vậy, nhưng cuối cùng trong lòng vẫn rất khó chịu.
Dọc đường, đoàn trưởng Na cứ trăn trở: “Sao không để cậu chia phòng, mà lại bắt tôi phải chia phòng chứ?”
Thật đúng là không công bằng!
Ban đêm không có vợ bên cạnh, cảm giác thật là khó chịu!
Cuối cùng, Chu Trung Phong không chịu nổi nữa: "Tôi có thể có con, nhưng anh không thể có con, đơn giản vậy thôi."
"Nói một cách dễ hiểu, Na Tây Quan, anh rốt cuộc có được hay không?"
Đoàn trưởng Na dường như đột nhiên bị dẫm phải đuôi, nhướng mày trợn mắt: "Chú Khương đã nói cái gì với cậu vậy hả?"
“Có phải ông ấy đã nói cho cậu biết rồi không?”
Chu Trung Phong thấy anh ta phản ứng kịch liệt như vậy thì hỏi: "Cái gì cơ?"
Ngay sau đó, anh đã hiểu: "Vậy Na Tây Quan, anh không ... được sao?
Chưa kịp dứt lời, đoàn trưởng Na đã vội vàng chạy tới, trực tiếp che miệng anh, mặt mày tái xanh, dựng tóc gáy: "Cậu đang nói, cậu đang nói, tôi, tôi, tôi…"
"Tôi sẽ cùng cậu quyết chiến!"
Chu Trung Phong đột nhiên biết sự thật.
Đêm qua, cha vợ nói anh ta không được, anh còn nghĩ ông ấy đang nói đùa.
Thật không ngờ, đó là sự thật.
Chu Trung Phong nhìn xuống.
Đoàn trưởng Na đột nhiên lui về phía sau mấy bước, kẹp chặt hai chân, che ở trước vùng tam giác ngược: "Nhìn cái gì mà nhìn? Cậu cũng không phải là không có!"
Có thì có, nhưng mà…
Chu Trung Phong cũng là lần đầu tiên biết được, thì ra cũng có đàn ông thật sự không được.
Trước đây thì chỉ là lời nói truyền miệng được mọi người đùa vui.
Trong lúc nhất thời, đều là đàn ông, Chu Trung Phong cũng không biết phải nói gì mới tốt.
Cho đến khi cả hai ra sân tập. Khi thấy cả hai dùng phương thức kỳ quái đi tới, những người bên cạnh đều lấy làm lạ: "Đoàn trưởng Chu, đoàn trưởng Na, các anh có chuyện gì vậy?"
"Đúng vậy, đoàn trưởng, sao lại bịt miệng Đoàn trưởng Chu vậy ạ?!"
Nhìn như thế này, hai người giống như đang đánh nhau.
Đoàn trưởng Na buông ra, ánh mắt đầy cảnh cáo, Chu Trung Phong mà dám nói thì anh ta dám liều chết cùng anh.
Chu Trung Phong cũng không nhàm chán như vậy, lắc đầu: “Không có chuyện gì, mau tập hợp, huấn luyện thôi.”
Hai tiếng sau.
Huấn luyện kết thúc, đoàn trưởng Na theo bản năng kéo Chu Trung Phong đến nhà ăn.
Trước đây hầu như sáng nào hai người cũng đến căn tin.
Kết quả là lần kéo thứ nhất, lần kéo thứ hai, lần kéo thứ ba đều không kéo được.
"Chu Trung Phong, cậu không đi ăn cơm sao?"
Chu Trung Phong rửa mặt bên cạnh bồn rửa mặt, mở miệng nói: "Tôi về nhà ăn cơm."
Giọng điệu có phần khoe khoang.
"Mẹ vợ nói sẽ nấu cháo gạo tẻ Đông Bắc, tráng bánh xèo, luộc trứng vịt muối, dưa chuột muối chua ăn kèm."
Vừa nói xong, đoàn trưởng Na bên cạnh không khỏi nuốt nước bọt.
"Nhà cậu còn thiếu con rể phải không?"
Chu Trung Phong: "Anh mau cút đi!"
Sau đó nhanh chóng trở về nhà.
Lúc này trong nhà cơm đã thơm phức, cha Khương đang đánh quyền ngoài sân, cũng không biết là đánh quyền gì, hai đứa nhỏ ở sau lưng đứng trung bình tấn học đánh quyền.
Trông cũng ra dáng.
Anh vừa đi vào, hai đứa nhỏ đột nhiên quên mất mình đang học đấm võ, vội vàng chạy lên: "Dượng."
Chu Trung Phong đặt hai quả dừa xuống đất,chân thấp chân cao, một tay ôm đứa trẻ, trước tiên gật đầu về phía cha Khương.
Anh hỏi hai đứa trẻ: “Cô của các con đã tỉnh dậy chưa?”
Lôi Vân Bảo và Tiểu Thiết Đản gật đầu: "Tỉnh rồi, tỉnh rồi, dượng mau đi xem đi."
Chờ Chu Trung Phong rời đi, Lôi Vân Bảo thở dài nói: "Em đã biết dượng và cô út là tình yêu đích thực, chúng ta đều chỉ là được nhặt về."
Vừa nói cô út tỉnh dậy thì dượng đã đặt chúng ta xuống ngay.
Tiểu Thiết Đản ôm lấy cậu bé: "Chúng ta là tình yêu đích thực."
Lôi Vân Bảo suy nghĩ một chút rồi gật gật đầu, sau đó hôn lên mặt của Thiết Đản: "Đúng vậy, chúng ta là tình yêu đích thực!"
Cha Khương bên cạnh thấy vậy, trán nhảy thình thịch, nghiến răng nghiến lợi: “Hai đứa đều là con trai, tình yêu đích thực từ đâu ra?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận