Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 331:

Chu Trung Phong ngưng lại, con ngươi như ngưng tụ lại, anh nhìn chằm chằm Khương Thư Lan một lát, đầy áp lực mà nói với cô: “Khương Thư Lan, em có biết anh là ai không?”
Đến cả họ tên cũng gọi ra, có thể biết được tâm tình hiện tại của anh là đang vô cùng phẫn nộ.
Khương Thư Lan cắn môi: “Em biết.”
Nhưng mà cho dù có biết, cô cũng không thể, lại càng không dám nói cho anh biết mọi chuyện.
Cô bây giờ vẫn chưa thể đem bí mật lớn nhất của mình giao cho người đàn ông mới biết hơn một tháng được.
Cho dù người đàn ông này có là chồng của cô đi chăng nữa, như vậy cũng không được.
“Thật sự xin lỗi anh, em không thể nói được.”
Cô có bí mật, nhưng bây giờ vẫn chưa thể nói cho anh được.
Tâm tình của Chu Trung Phong như đi đến đỉnh điểm, anh nắm chặt tay lại rồi lại buông ra, sau đó lại nắm chặt lại, sau vài lần cuối cùng cũng có thể trở nên bình tĩnh được trở lại.
“Em không biết, em không biết anh là chồng em.” Lời của Chu Trung Phong bình tĩnh nhưng lại vô cùng lạnh lùng.
Khương Thư Lan trầm mặc: “Chu Trung Phong, anh đừng ép em, không phải tất cả mọi chuyện đều có thể nói ra từ miệng được.”
Cô ngẩng đầu nhìn anh, nói từng chữ một, mang theo sự khẩn thiết: “Anh cho em chút thời gian, nếu đến lúc có thể nói cho anh được rồi, em nhất định sẽ nói cho anh biết.”
Cô đưa tay ra kéo tay Chu Trung Phong.
Chu Trung Phong lại tránh đi, anh lắc lắc đầu: “Khương Thư Lan, em không hiểu.”
“Anh không chỉ là chồng của em, còn là một quân nhân nữa.”
Nếu như vợ của quân nhân là người khác thường, như vậy thực sự rất nguy hiểm đối với tổ chức và quân đội.
Chu Trung Phong không muốn nói lời này ra, thực sự rất có khả năng làm tổn thương người khác.
Anh lui từng bước, tạm thời tạo ra khoảng cách giữa hai người.
“Coi như anh chưa cần đáp án của em ngay bây giờ, Khương Thư Lan, đêm nay em cứ suy nghĩ đi, sáng ngày mai anh sẽ hỏi đáp án của em.”
Chu Trung Phong đối với Khương Thư Lan vẫn còn chút hy vọng cuối cùng.
Tâm tư của Khương Thư Lan dần dần trở nên trùng xuống.
Trơ mắt nhìn Chu Trung Phong lấy một bộ chăn gối từ trong phòng ngủ mà đi sang phòng bên cạnh.
Khương Thư Lan đưa tay ra, muốn kéo anh lại, nhưng lại không biết lấy lý do gì để giữ đối phương.
“Chu....”
Dường như biết được cô đang muốn nói gì.
Chu Trung Phong nghiêng người: “Chúng ta cứ bình tĩnh lại trước đã.”
Tất cả lời nói của Khương Thư Lan đều đổ lại vào trong lòng.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn thân ảnh Chu Trung Phong hoàn toàn biến mất vào trong phòng.
Cùng với tiếng đóng cửa nhẹ nhàng truyền đến từ phòng bên cạnh.
Khương Thư Lan đặt mông ngồi xuống bên giường, ngữ khí thì thào nói: “Không nhẽ... Mình thực sự phải nói sao?”
Nhưng mà cô vẫn chưa thể tin anh được.
Khu bình luận chính là bí mật lớn nhất của cô.
Đêm nay, hai người đều nằm ở trên giường mà trằn trọc với nhau.
Khương Thư Lan vẫn luôn đấu tranh tâm lý, cô không hối hận khi đã không nói, nhưng mà nếu không nói, đây có thể là nguy cơ gây chia rẽ hai người.
Nhưng nếu nói... Tương đương với việc nói hết bí mật của mình cho đối phương biết rồi.
Nếu như hai người hòa thuận yêu thương nhau, đương nhiên mọi chuyện vẫn sẽ rất tốt, cuộc sống trôi qua hoàn hảo.
Nhưng nếu sau này cuộc sống hôn nhân không duy trì nổi nữa, cô sẽ không còn chút đường lui nào.
Thậm chí chỉ còn có đường chết.
Cô đã từng gặp qua người đàn ông phát điên đối xử với vợ mình như thế nào rồi.
Đại đội Ma Bàn của bọn họ có cặp lúc yêu thì vô cùng ngọt ngào, lúc không còn yêu nữa, đối xử với vợ còn không bằng con chó.
Cuối cùng chỉ có thể đuổi tận giết tuyệt.
Hơn nữa điều này cũng không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là, người trong khu bình luận vẫn có thể nhìn nghe được mọi chuyện của cô.
Một khi cô nói cho Chu Trung Phong biết, cô biết bản thân là đang ở trong một vở kịch, biết bản thân có thể đọc được bình luận, dựa vào bình luận mà biết được nội dung sau đó của vở kịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận