Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1475:

Lúc cô cần, anh sẽ mãi mãi ở bên cạnh cô.
Như vậy là đủ rồi.
Chu Trung Phong không nói gì hết, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy cô, hai người vô cùng im ắng.
Không biết qua được bao lâu, anh dừng mắt trên khuôn mặt cô, nhớ lại ngày xưa: “Hai mươi năm qua anh vẫn đều rất may mắn, may mắn vì bản thân mình năm đó đã đi xem mắt.”
Khương Thư Lan trầm mặc, thấp giọng nói: “Em cũng vậy.”
Cô không ít lần cảm kích đối phương, cứu cô khỏi nhiều chuyện, khiến cho cô được hưởng hạnh phúc đời thường của con người.
Đời này, cô chưa bao giờ cảm thấy hối hận vì đã gả cho đối phương.
Nghĩ đến đây, Khương Thư Lan nhẹ giọng nói: “Chu Trung Phong, kiếp sau em lại gả cho anh có được không?”
“Được, vậy thì kiếp sau Chu Trung Phong cũng chỉ lấy Khương Thư Lan mà thôi!”
….,
Từ sau khi An An tới thủ đô rồi, cuộc sống của Khương Thư Lan lập tức trở nên an tĩnh hơn rất nhiều.
Ngày thường sau khi Chu Trung Phong cùng với Nháo Nháo tới quân đội rồi, Khương Thư Lan xem xong sổ sách liền thừa rất nhiều thời gian, cô bắt đầu dưỡng lão.
Nghiên cứu về lĩnh vực mà cô thích đầu tư vào.
Đây dường như đã trở thành bản năng của việc cô học về tài vụ rồi, mà đọc những tin tức báo chí mới nhất trên cả nước dường như cũng đã trở thành thói quen của cô rồi.
Khương Thư Lan ngồi trên ghế, chầm chậm mà đọc báo như mọi ngày, liền nhìn thấy một phần quảng cáo đã chiếm hết một nửa trang báo.
Chính là.... Ngày một tháng mười hai năm một chín chín năm, thị trường chứng khoán bắt đầu buôn bán.
Lúc nhìn thấy tiêu đề này, Khương Thư Lan rõ ràng là vô cùng sửng sốt, theo bản năng mà mở thêm mấy trang báo nữa: “Phòng giao dịch chứng khoán thành phố Thâm Quyến?”
Mấy năm nay, cô học được không ít kiến thức đầu tư.
Đương nhiên sẽ hiểu được điều này là minh chứng cho cái gì, minh chứng cho việc đất nước bọn họ sắp thành lập phòng giao dịch chứng khoán đầu tiên.
Đây vừa là lĩnh vực mà Khương Thư Lan am hiểu, vừa là lĩnh vực còn trống của cô.
Bởi vì những năm gần đây cô chỉ đầu tư vào những doanh nghiệp bình thường, từ bốn nhà máy của hải đảo cho đến những doanh nghiệp khác của nhà nước.
Còn có Tĩnh An Hậu Lưu đã hoàn toàn phát triển thành công, trở thành công ty nức tiếng gần xa của cả nước.
Cùng với bách hóa đại lầu của anh ba Khương nữa, quán ăn nhỏ của chị ba Khương cũng phát triển thành một nhà hàng lẩu, cùng với sạp quần áo nhỏ nay đã trở thành cửa hàng quần áo trải rộng khắp tỉnh, thậm chí là khắp Đông Bắc của Minh Hà.
Những thứ đó đều do một tay Khương Thư Lan quy hoạch lên.
Hiện tại số tiền hoa hồng về tay cô đã đạt đến con số vô cùng kinh người rồi.
Cô còn đang không có chỗ để tiền, nghĩ đến đây, cô nhẹ đặt ngón tay lên hai chữ phòng giao dịch chứng khoán.
Đây là lĩnh vực hoàn toàn mới, cũng là cơ hội hoàn toàn mới.
Không thể nào bỏ qua được.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Khương Thư Lan sáng rực lên, cô nhất định phải tới Thâm Thị một chuyến.
Hơn nữa không phải chỉ đi một chuyến, mà còn phải từ từ gom lại tiền lãi hoa hồng đã mang nhiều năm như vậy vào.
Cô cần tính toán lại điều kiện tài chính của mình, tích tụ lại để làm việc.
Mà trên báo chí có ghi sở giao dịch kia ngày một tháng mười hai sẽ khai trương, cô còn thời gian hai tháng nữa, từ từ rồi sẽ xong thôi.
Khương Thư Lan đang gom hết tiền lại, đương nhiên không thể giấu được người chung chăn gối với mình được rồi.
Tối đến, dưới ánh đèn sáng, Khương Thư Lan ngồi trước bàn học, từ từ lấy cuốn sổ tiết kiệm từ trong ngăn kéo ra.
Bắt đầu tính toán số liệu trên sổ tiết kiệm, từng số tiền nhiều nhất, lớn nhất.
Chu Trung Phong tắm rửa xong thì đi ra ngoài, từng giọt nước theo sợi tóc chảy xuống cơ thể, không bỏ qua bất kỳ nơi nào trên cơ thể thon gầy nhưng cường tráng.
Dù đã qua bốn mươi rồi nhưng Chu Trung Phong vẫn như trước, liên tục rèn luyện, khiến cho cơ thể anh linh hoạt không có chút sẹo lồi nào, thậm chí còn khỏe mạnh hơn cả thời trẻ.
Anh cầm khăn lau nước trên đầu, ngồi bên cạnh Thư Lan thấp giọng hỏi: “Sao lại lấy sổ tiết kiệm ra vậy?”
Khương Thư Lan cũng không ngẩng đầu, lại lật một trang sổ nữa, bởi vì từng trải qua những ngày tháng gian khổ nên cô hiểu rất rõ đạo lý cần phải có nhiều phương án đề phòng, lo trước tính sau, vậy nên chỉ sổ tiết kiệm thôi, cô cũng có đến mười hai mươi cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận