Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 819:

Hắn ta cần một nơi an toàn để dừng chân, mà Lê Lệ Mai vừa vặn có thể cung cấp một nơi dừng chân cho hắn ta.
Nhưng mà, cô nhóc kia còn nhỏ tuổi như vậy, nhưng xuống tay thật sự độc ác, đến tận bây giờ cổ hắn ta vẫn còn đau.
Chu Trung Phong nghe Trịnh Hướng Đông nói, anh không hề cảm thấy ngoài ý muốn.
Thậm chí anh còn kéo một cái ghế, ngồi ở trước mặt Trịnh Hướng Đông, giọng điệu bình tĩnh: “Anh không nên tới đây.”
Trịnh Hướng Đông xùy một tiếng: “Tôi không nên đến sao? Tôi không đến thì làm sao tôi biết được Thư Lan có sống tốt hay không?”
“Tôi không đến, sao tôi có thể biết được anh có đối xử tốt với Thư Lan không?”
Từ khi nhìn Trâu Dược Hoa hao hết tâm tư cưới Giang Mẫn Vân về, rồi sau đó lại nhìn cô ta một cách khinh thường. Trịnh Hướng Đông liền thông suốt một đạo lý.
Đàn ông trên đời này chính là thứ không thể tin tưởng nhất.
Tất nhiên là ngoại trừ Trịnh Hướng Đông hắn.
Hắn ta có thể nói, trên thế giới này không có người đàn ông nào tốt với Khương Thư Lan hơn hắn.
Cho dù là Chu Trung Phong thì cũng không thể.
Bỗng nhiên Chu Trung Phong cười, anh cười khẽ một tiếng, ý cười không chạm đáy mắt, mang theo mấy phần lạnh lẽo.
Anh nhìn vào mắt Trịnh Hướng Đông, khó có khi anh không phản bác hắn ta: “Vậy anh biết hôm nay là ngày mấy không?”
“Ngày mấy??” Trịnh Hướng Đông vô thức hỏi.
Hắn ta chỉ lo tích góp đủ tiền và đồ vật, sau đó đi tìm Khương Thư Lan, nên hắn ta cũng không biết hôm nay là ngày mấy.
Giọng điệu Chu Trung Phong vô cùng bình tĩnh: “Ngày đầy tháng của con trai tôi và Thư Lan.”
Lời này vừa được nói ra, Trịnh Hướng Đông như bị sét đánh, hắn ta phủ nhận theo bản năng: “Không thể nào!”
Khương Thư Lan đã có con ư?
Đó còn là con của Chu Trung Phong?
Trịnh Hướng Đông không thể nào tiếp thu nổi, hắn ta đã nghĩ tới vô số lần gặp mặt Khương Thư Lan, nhưng hắn ta chưa bao giờ nghĩ tới trường hợp này.
Khương Thư Lan có con.
“Cho nên anh lựa ngày rất khéo.”
Chu Trung Phong nhìn hắn ta: “Nếu như hôm nay anh đến nhà của chúng tôi, anh có biết sẽ mang đến hậu quả gì cho Thư Lan không?”
Hải đảo bình yên này rồi sẽ lại giống như quê nhà của Thư Lan, cô đều sẽ trở thành trò cười ở những buổi trà đàm đạo trong khắp xóm làng.
Đến nỗi, cô sẽ giống như lúc trước, trở thành hồ ly tinh trong miệng người đời.
Lúc trước cô độc thân còn đỡ, người ta chỉ có thể nói cô quyến rũ đàn ông.
Nhưng bây giờ Thư Lan đã kết hôn và có con rồi, người khác sẽ nói cô bướm lả ong lơi, không giữ tiết hạnh.
Loại vấn đề liên quan đến tác phong nghiêm trọng như vậy, cô sẽ bị kéo vào vũng bùn một lần nữa.
Lúc Trịnh Hướng Đông đến đây, hắn ta chưa từng suy xét chuyện này.
Hắn ta chỉ muốn nhanh chóng gặp Khương Thư Lan.
Chu Trung Phong vừa nhìn thấy vẻ mặt này của hắn ta, anh lập tức biết hắn ta đang nghĩ gì, giọng điệu anh tăng thêm mấy phần: “Anh biết tại sao Thư Lan không chọn anh không?”
“Bởi vì anh yêu quá ích kỷ, anh chỉ biết mang đến cho cô ấy vực sâu vô tận, khi còn ở quê, anh khiến cô ấy trở thành nỗi chê cười của mọi người, khiến cô ấy bị mọi người chán ghét, sao? Bây giờ cô ấy kết hôn sinh con, vất vả lắm mới thoát khỏi cái nơi đó, anh lại muốn hủy hoại cô ấy một lần nữa à?”
Từ trước đến nay, Chu Trung Phong không phải người nói nhiều, nhưng đối với Trịnh Hướng Đông, anh không nhịn được mà bất bình vì Thư Lan.
“Tôi không có…”
Trịnh Hướng Đông phủ nhận theo bản năng: “Tôi không có, từ trước đến nay tôi đều không có, tôi chỉ là, chỉ là muốn đến gần cô ấy, thân thiết với cô ấy, muốn cô ấy thích tôi mà thôi.”
“Cuối cùng thì sao? Sự thật thì thế nào?”
Chu Trung Phong lạnh mắt nhìn hắn ta: “Sự thật là Thư Lan bị anh ép đến mức phải tha hương, cô ấy phải kết hôn sinh con với tôi, nhưng đã như vậy, anh vẫn không chịu buông tha cho cô ấy, anh định ép cô ấy phải rời khỏi hải đảo nữa mới chịu sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận