Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1415:

Mười phút sau, Khảm Nhi cầm sổ sách đưa cho Khương Thư Lan: “Chị dâu, chị xem chút đi.”
Khương Thư Lan gật gật đầu, lại nhìn về phía Khương Học Dân, Khương Học Dân ngay tức khắc đem bộ phận sổ sách kia do chính mình phụ trách, cậu ấy cũng đưa ra theo.
Khương Thư Lan đồng thời nhận lấy, cô lẳng lặng mà lật xem.
Trong phòng lập tức an tĩnh hơn, Khảm Nhi với Khương Học Dân đều có chút khẩn trương, đây xem như là lần đầu tiên Khương Thư Lan khảo hạch bọn họ về việc tiến hành kiểm toán.
Khương Thư Lan từ đầu phiên đến cuối, sổ sách làm rất tinh tế, đặc biệt là phần của Khương Học Dân kia, liên quan đến hàng hóa nào có doanh số tốt nhất, đều có ghi chép, hàng hóa nào bị trả lại, cũng có ghi chép.
Khương Thư Lan xem toàn bộ sổ sách, không khỏi gật gật đầu: “Làm tốt lắm.”
Nghe được lời này, Khảm Nhi cùng với Khương Học Dân đều không khỏi nhẹ nhõm thở dài một hơi.
Thú thực, Thư Lan tuy rằng là một người cô, một người chị dâu của bọn họ nhưng mà cô còn đang kiếm sống, còn có cả khẩn trương.
“Chị dâu, chị xem xem bọn em có chỗ nào phải sửa không?” Khảm Nhi mạnh bạo hỏi.
“Cho thêm một cái tham số đi.” Khương Thư Lan suy nghĩ một chút, viết từ trên xuống dưới.
Khảm Nhi cùng với Khương Học Dân tức khắc gật đầu.
Nói xong công việc nghiêm túc, Khương Thư Lan lúc giữa trưa, giữ hai người bọn họ ở lại nhà ăn cơm.
Cô tự mình đi chợ rau mua xương sườn cùng cá trở về, xem như cho chính mình, cũng là cho bọn họ, hai thứ nâng cấp cuộc sống.
Sau khi ăn uống no đủ xong, Khương Thư Lan và Khương Học Dân cùng với Khảm Nhi đi thu dọn bát đũa, cô nghĩ nghĩ nói: “Tôi ở Đại học Thanh Đại, hai đứa nếu có việc gấp, có thể đi đến Đại học Thanh Đại mà tìm nhé.”
Khảm Nhi gật đầu, trong mắt có vẻ hâm mộ: “Chị dâu, chị thật là lợi hại.”
Hắn là người địa phương, tất nhiên là biết Đại học Thanh Đại ở trong mắt mọi người có ý nghĩa thế nào.
Kia quả thực là đỉnh của chóp.
Khương Thư Lan cười một cái, xua tay nói: “Hai đứa nếu muốn thì cũng có thể tham gia thi đại học.”
Khương Học Dân cùng với Khảm Nhi đồng thời lắc đầu, bọn họ đều không phải kiểu mọt sách.
*
Thời gian trôi quá nhanh, đảo mắt liền đến lúc thi cuối kỳ của một học kỳ.
Khương Thư Lan khó khăn lắm mới thi xong, bên ngoài liền có người truyền lời hô: “Bạn học Khương Thư Lan, có người tìm cô.”
Lời này vừa thốt ra, cô đang sửa sang lại sách vở, không khỏi kinh ngạc, tốc độ lập tức nhanh hơn vài phần.
“Ai nhỉ?” Cô hỏi một câu.
Sắc mặt của bạn học Khương Thư Lan có chút khó hiểu: “Thấy bảo là một đồng chí nam, còn dẫn theo hai đứa trẻ.”
“Có điều, người đàn ông cùng với bọn trẻ đều trông rất đẹp! Vô cùng đẹp.”
Bọn họ không phải chú trọng giá trị của một người qua nhan sắc, nhưng là lúc đi qua đối phương, đều không khỏi ngẩng đầu nhìn một lượt.
Thật sự là quá đẹp.
Nhưng mà đẹp cũng cũng không thể ảnh hưởng đến một sự thật.
Trường học của bọn họ bên này, xuất hiện không ít lần loại chuyện này, đều đi học, đột nhiên chồng hoặc là lão bà mang theo trẻ con tới trường học tìm người.
Cứ như vậy rồi đi, tiếng tăm hoàn toàn bị bôi xấu.
Nhưng mà, điều khiến bọn họ bất ngờ chính là, Khương Thư Lan lúc nghe được lời này, đôi mắt đột nhiên sáng lên, đem theo cặp sách liền chạy ra bên ngoài.
Quả nhiên, Khương Thư Lan ngó ra ngoài thang lầu, liền nhìn đến cách đó không xa những người cô thương nhớ ngày đêm.
Trái tim Khương Thư Lan đều đi theo đó, đột nhiên lỡ một nhịp, chạy chậm qua đó: “Mọi người đến tại sao không báo trước một tiếng để em tới đón?”
Cô còn chưa nói hết lời, Nháo Nháo cùng với An An liền giống như những chú chim nhỏ, ríu ra ríu rít: “Mẹ mẹ, mẹ mẹ.”
Mỗi đứa ôm một chân của Khương Thư Lan, thân thiết đến không tả được.
Chu Trung Phong đỡ phía sau lưng đứa trẻ, anh thấp giọng nói: “Anh qua đây đi công tác, bọn nhỏ cũng nghỉ hè, anh liền dẫn bọn nhỏ đến thăm em.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận