Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1055:

Không đợi Khương Thư Lan cự tuyệt, Vương Thủy Hương chạy mất dạng.
Khương Thư Lan nhịn không được cười cười, tính tình của chị dâu Thủy Hương vẫn hấp tấp như vậy.
Chờ về đến nhà, Chu Trung Phong cũng vừa tan tầm, hai người vậy mà lại trùng hợp gặp nhau ở cửa.
Chu Trung Phong: “Đồng chí Khương.”
Khương Thư Lan vừa nhìn thấy Chu Trung Phong, lập tức không kiềm chế được, hướng về phía anh chạy tới, nhịn không được cười tủm tỉm chia sẻ với anh: “Chu Trung Phong, anh đoán xem em vừa mới đi đâu?”
Chu Trung Phong đẩy cửa sân ra, nhướng mày: “Văn phòng của sư trưởng Lôi?”
Lúc anh rời đi từ văn phòng của sư trưởng Lôi, lờ mờ nghe được, dường như sư trưởng Lôi muốn tìm Khương Thư Lan.
Chỉ là sân huấn luyện còn muốn khảo hạch, anh chỉ có thể đi sân huấn luyện.
Một đoán liền đoán trúng.
Khương Thư Lan tức giận giậm chân, đôi mắt đầy sự tức giận: “Chơi với anh chẳng có gì thú vị, tại sao mỗi lần anh đều đoán được.”
“Anh đoán tiếp, sư trưởng Lôi tìm em làm cái gì?”
Chu Trung Phong dừng bước, nhìn dáng vẻ vui mừng của Khương Thư Lan, trong lòng có một phỏng đoán táo bạo, có vẻ như tìm cô để chia hoa hồng.
Thế nhưng nhìn dáng vẻ mất hứng của Thư Lan khi anh một lần đã đoán trúng, Chu Trung Phong giả vờ không biết: “Chuyện này anh không biết.”
Khương Thư Lan có chút tiểu đắc ý, nhướng lông mày, thanh âm vui sướng: “Em liền biết ngay là anh đoán không được mà.”
Nhìn vào dáng vẻ nhỏ nhắn đang hả dạ của Khương Thư Lan, Chu Trung Phong nhịn không được cười, đưa bàn tay ra, xoa xoa đầu cô, cưng chiều nói: “Nếu anh đoán không được, vậy em có thể đại nhân đại lượng nói cho anh biết không?”
Lời này thành công lấy lòng Khương Thư Lan.
“Đương nhiên là được rồi!” Cô lấy ra một cái phong bì từ trong túi: “Anh xem đây là cái gì?”
Khi để ý độ dày của phong bì, đồng tử Chu Trung Phong co lại, sau đó thử hỏi: “Chia hoa hồng sao?”
Lúc này, Khương Thư Lan gật đầu, lôi kéo Chu Trung Phong chạy vào trong phòng, đó là dáng vẻ của một cô gái, hoàn toàn không nhìn ra được đã là mẹ của hai đứa bé.
Còn chưa vào trong nhà, cô đã bắt đầu kêu: “Cha, mẹ.....”
Cha Khương cùng với mẹ Khương mới vừa pha sữa bột cho hai đứa bé, cho bú xong, đứa bé mới vừa ngủ.
Nghe vậy, mẹ Khương chạy nhanh ra, trong tay cầm theo một cái khăn lông, đánh lên người Khương Thư Lan: “Đứa con gái hư này, có phải con đã quên mất, con đã có hai đứa bé rồi không?”
Ngay từ đầu đã thống nhất, mặc kệ ai về nhà cũng đều phải yên lặng.
Bởi vì sẽ dễ dàng đánh thức bọn nhỏ, phải biết rằng, mỗi lần hai đứa bé nàhy ngủ đều rất khó dỗ dành.
Khương Thư Lan tránh động tác của mẹ Khương, bắt lấy cánh tay bà, nhịn không được nói: “Mẹ, không phải vì con có chuyện tốt nên quên mất còn có đứa bé sao?”
“Đến việc có đứa bé cũng quên.” Mẹ Khương thấy vậy thì liền trừng mắt, tiếp theo nhanh chóng phản ứng lại: “Chuyện tốt sao?”
Tầm mắt của bà chuyển xuống dưới, cuối cùng dừng lại ở trên bụng Khương Thư Lan: “Lại mang thai hả?”
“Có điều, hai đứa bé mới hơn bốn tháng, lúc này con lại mang thai có phải có hơi nóng vội không?”
Thân thể vẫn còn chưa dưỡng tốt đâu.
Mẹ cô đều đang đoán cái gì vậy!?
Chu Trung Phong đoán quá chuẩn, mẹ cô lại đoán trượt hết.
Khương Thư Lan nhịn không được mà thở dài: “Mẹ, trừ bỏ chuyện này, mẹ đoán thử xem?”
“Không đoán được.”
Khương Thư Lan: “Đợi một chút, con tìm cha, cha đâu rồi ạ?”
Lần này nhỏ giọng gọi, cha Khương từ trong phòng ngủ đi ra, thật cẩn thật mở cửa.
Lấy ánh mắt ý hỏi có chuyện gì vậy?
Bên cạnh, mẹ Khương cũng đang nhìn Chu Trung Phong, dò hỏi làm sao vậy?
Chu Trung Phong biết trong lòng Thư Lan vui vẻ, anh hướng về phía Thư Lan: “Một lúc nữa sẽ biết, chờ Thư Lan công bố chuyện tốt đi!”
Đôi vợ chồng trẻ đều úp úp mở mở.
Mẹ Khương ngứa ngáy trong lòng nhìn về phía Thư Lan.
Lúc này người trong nhà đều đã đủ.
Khương Thư Lan mau chóng lấy phong bì ra từ trong túi, ở trước mặt mọi người, mở phong bì ra, có hơn hai trăm tờ nhân dân tệ, thoáng cái đã rơi tán loạn trên bàn.
Thiếu chút nữa đã lấp đầy mặt bàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận