Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1414:

Hoặc là, càng chính xác mà nói, là hai người bọn họ cũng không có thói quen ăn sáng.
Một ngày hai bữa, tiêu tiền còn đỡ tốn hơn.
Khương Thư Lan cúi người: “Cùng nhau vào trong ăn đi.”
“Cũng có mua kha khá đồ ăn rồi.”
Chỉ là, cô suy cho cùng cũng là xem nhẹ sức ăn của hai chàng trai trẻ tuổi, sáu cái bánh bao thịt, bốn cây bánh quẩy vào bụng của bọn họ, bụng cũng chưa no được một chút.
Điều này làm cho Khương Thư Lan bất ngờ, cô lại sờ soạng năm đồng tiền, nhân tiện cầm hai cân phiếu gạo, hướng tới Khảm Nhi và đưa qua: “Cậu đi đến chỗ đầu hẻm mua một ít về, tôi với Học Dân nói chuyện một lát.”
Khảm Nhi biết, Khương Học Dân là thằng cháu trai tài giỏi của Khương Thư Lan, hắn “vâng” một tiếng, có điều không đòi tiền cùng phiếu, tự mình chạy ra, định lấy tiền túi của mình đi mua.
Khương Thư Lan không đuổi theo, đơn giản cũng chỉ trực tiếp dừng lại: “Ở bên này sinh hoạt thế nào?”
Khương Học Dân: “Vẫn ổn.” Dừng một chút, có chút ngượng ngùng: “Chính là người ở bên này, so với người chúng ta Đông Bắc thì thông minh hơn nhiều.”
Hơn nữa, điều cậu ta không nói chính là, bản thân thường xuyên bị người địa phương khinh thường.
Khương Thư Lan thấy cậu ta chưa nói lời thật lòng, sờ sờ ấm nước trên bếp lò, không khác lắm, rót cho cậu ta một chén nước: “Có cái gì cần hỗ trợ không?”
Khương Học Dân lắc đầu.
“Vậy là có thể thích ứng sao?”
“Có thể.” Lúc này đây, Khương Học Dân trả lời chắc nịch.
“Cô, cháu có thể ở thủ đô này mà không sao cả.”
Ngày tháng khổ cực cậu ta không sợ, nhưng luôn có hy vọng.
Cậu ta hạ thấp giọng: “Cô, trong nhà thế nào rồi ạ?”
“Đều khá tốt.”
Khương Thư Lan chậm rãi nói tới: “Minh Hà mang thai, Học Vệ cũng cưới vợ, tiếp theo chính là lão tứ cùng với lão ngũ.”
“Có điều, bọn họ còn nhỏ nhưng thật tình lại không nóng vội.”
“Học Dân, cháu muốn thế nào?” Giọng cô ôn nhu, không mang theo một chút khẩn trương nào.
Điều này làm cho Khương Học Dân cũng không khỏi thả lỏng vài phần: “Cháu sao, cháu định có sự nghiệp trước.”
Chờ khi có sự nghiệp, vợ tự nhiên cũng sẽ có.
Hơn nữa, cậu ta bây giờ cũng không bận tâm đến chuyện tình cảm trai gái, bởi vì trong đầu cậu ta cũng chỉ có thanh niên trí thức Lý, đây là toàn bộ tình yêu thời thanh xuân của cậu ta.
Đáng tiếc là đến cuối cùng đều phó mặc.
“Được, trong lòng cháu hiểu rõ là được.”
“Cô cũng không thúc giục cháu nữa.”
Khương Thư Lan cũng rót một chén cho chính mình, mặc dù đã qua hai tháng rồi, thời tiết vẫn là có chút lạnh, cô cầm chiếc ấm tráng men nóng hôi hổi, cũng không gạt cậu ta, đơn giản đem chuyện của thanh niên trí thức Lý nói hết một lần.
Nói xong, Khương Học Dân rơi vào trầm mặc.
“Xin lỗi cô.”
Cậu ta không nghĩ tới, thanh niên trí thức Lý sẽ đi tìm cô của cậu ta, càng không nghĩ tới, đối phương sẽ đúng lý hợp tình làm nhờ cô của cậu gửi thư như thế.
Cuối năm trước khôi phục kỳ thi đại học, tài liệu ôn thi đại học có bao nhiêu khẩn trương, mọi người đều biết.
“Người trong nhà không cần phải xin lỗi.”
Khương Thư Lan xua tay: “Có điều, cháu nghĩ kỹ chưa?”
Lúc ngẩng đầu nhìn cậu ta, trong ánh mắt cất giấu vài phần sắc bén.
Chuyện này làm cho Khương Học Dân thấp giọng, cậu ta có chút chật vật: “Cô, cháu không biết.”
Nhưng mà cậu ta nghĩ, cậu ta đang chậm rãi buông bỏ đối phương.
Vốn dĩ không phải người đi chung một đường, hà tất phải ngược hướng đi cùng nhau, đến cuối cùng, cả hai lại oán giận nhau.
Khương Thư Lan ừ một tiếng: “Lo sự nghiệp trước cũng tốt.”
Cô tin rằng Học Dân này sẽ không nhìn trúng người xấu tính, nhìn xem Học Hoa cùng với Học Vệ, hai người cưới vợ đều rất bình thường.
Hai người tất bật việc nhà.
Khảm Nhi đã trở lại, lại cầm sáu cái bánh bao thịt, bốn cây bánh quẩy.
Khương Thư Lan liền ăn một cây bánh quẩy, lấy sữa đậu nành, chỗ còn lại cho bọn họ chia nhau, lại đưa tiền thức ăn trả cho Khảm Nhi.
Mặc kệ đối phương muốn hay không, bất kể ra sao cũng nhét vào trong túi của đối phương.
“Được rồi, ăn xong rồi lại đây báo cáo đi, hóa đơn và các đơn đặt hàng gần nhất.”
Khảm Nhi cùng với Khương Học Dân vừa ăn như hổ đói, vừa gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận