Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 476:

Nét cười trên mặt của Lê Lệ Mai không những tiêu tán đi mà còn bắt đầu có sự phẫn nộ rồi, cắt ngang lời đối phương.
“Cha, cha định gả con cho một người đã kết hôn rồi sao?”
“Vậy..... Người vợ mà người đó đã cưới biết phải làm sao bây giờ? Phụ nữ đáng trở thành vật hy sinh như vậy sao?”
“Chuyện này đơn giản thôi, một phong thư đưa cô ta khiến cô ta phải quay về nhà, đàn ông kết hôn lần hai căn bản không phải chuyện gì lớn. Lệ Mai à, con thoải mái một chút đi, đối phương từng có vợ thì đã sao chứ? Con so với người vợ đó còn đáng nể hơn, con chính là con gái ở hải đảo, là con gái của Lê Hồng ta, đối phương cưới được con, tương đương với việc cưới được cả tộc họ Lê chúng ta.”
“Sự nghiệp của đối phương sau này có cả tộc họ Lê chúng ta chống đỡ, sự nghiệp của đối phương không phải sẽ lên rất nhanh sao?”
“Lệ Mai, người đó chắc chắn tài giỏi hơn tất cả đàn ông trong tộc của chúng ta, con nghe lời cha, gả cho đối phương chắc chắn là chuyện đúng đắn.”
Cả người Lê Lệ Mai phát run, cô ấy không dám tin những lời này là từ miệng của cha mình nói ra. Tùy tiện mà đi quyết định vận mệnh của hai người phụ nữ như vậy.
Cô ấy gắt gao cắn răng hỏi: “Cha, người đó là ai? Vợ người đó tên là gì?”
“Người đó tên là Chu Trung Phong, vợ người đó hình như tên là Khương Thư Lan thì phải.”
Khương Thư Lan sao?
Nghe được cái tên này, Lê Lệ Mai tựa như nghe được tiếng sét đánh ngang tai vậy.
Chị Thư Lan sao?
Chị Thư Lan của cô ấy, sao lại bị cha cô ấy cùng với chồng chị ấy tính kế với nhau như vậy?
Lê Lệ Mai ức chế không được lãnh ý của bản thân, cô ấy cắn đầu lưỡi, vị máu khiến cho cô ấy hoàn toàn tỉnh táo lại.
“Cha, đây chính là hủ tục phong kiến, là phá hư quân hôn, chỉ cần cha dám làm thế thì con sẽ đi tố cáo cha!”
Còn người đàn ông kia, dám phụ bạc chị Thư Lan. Cô ấy sẽ lấy đao băm anh ta ra thành trăm mảnh luôn!
Lời này của Lê Lệ Mai khiến cho tộc trưởng Lê phải phẫn nộ, ông ta định giơ bàn tay lên tát cô ấy.
“Lê Lệ Mai, con có biết mình đang nói chuyện với ai không?”
“Con có biết là phụ nữ lập gia đình giống như được đầu thai lần thứ hai hay không, chỉ vì hôn sự của con mà cha ngày đêm vất vả, ăn ngủ không yên. Con chính là viên ngọc quý trong tay cha, cha cảm thấy tất cả hậu bối trong tộc đều không xứng với con!”
“Cha vì để tìm cho con một người chồng tốt, cho con nửa đời sau không cần lo nghĩ gì nữa hết, cho con được sống hạnh phúc đến hết đời mà suy nghĩ biết bao nhiêu, khiến cho mặt mũi cũng phải già nua đi không ít rồi. Sâu hơn nữa, lợi ích của tộc chúng ta cùng với chuyện hôn sự của con đều buộc chặt cùng một chỗ, đây chính là chuyện mà tộc họ Lê chúng ta từ trước tới nay chưa từng có.”
“Con có biết là con gả cho phó đoàn Chu, cả tộc họ Lê đều sẽ là hậu thuẫn đắc lực của con hay không? Người đàn ông này về sau dù có đối xử với con không tốt, cậu ta cũng sẽ phải suy nghĩ kỹ càng, xem có thể đắc tội với tộc họ Lê chúng ta được hay không, có dám đắc tội hay không?”
“Lệ Mai, con mở to hai mắt ra mà xem, cả tộc họ Lê nhiều cô gái trẻ tuổi như thế, có ai được coi trọng như con không? Có ai được hạnh phúc bằng con không?”
Loại đạo lý này, Lê Lệ Mai không dám khen ngợi, cô ấy ngạnh cổ lên, cười lạnh một tiếng.
“Cha, hạnh phúc của con sao? Hạnh phúc của con lại đi gây dựng trên sự đau khổ của người khác sao? Cha biết rõ phó đoàn Chu đã có vợ rồi, anh ta từng kết hôn rồi, sao cha vẫn muốn gả con cho anh ta? Vậy người vợ hiện tại của anh ta thì biết phải làm sao? Vợ hiện tại của anh ta xứng đáng trở thành vật hy sinh của đàn ông như vậy sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận