Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1511:

Lúc này Lí Húc Dương cảm thấy chưa từng gặp qua kẻ nào mặt dày được hơn anh ta, vừa thấy đã nhận ra rồi.
Nghe như vậy, anh ta dường như có chút sốt ruột: “Chị giỏi quá, em vẫn không thể bằng chị được.” Sau đó, anh ta liền thèm nhõ dãi mà nhìn Bốn Mắt: “Chị Khương, hay là chị cho em mượn vệ sĩ này của chị mấy ngày đi. Để anh ta huấn luyện cho mấy vệ sĩ của em.”
Mạng của anh ta khá quý giá, chỉ tiếc không mướn được vệ sĩ nào giống như Bốn Mắt.
Khương Thư Lan có chút ngạc nhiên, vừa định cự tuyệt thì đã thấy Lí Húc Dương vô cùng nhanh tay mà gỡ đồng hồ trên tay mình xuống đeo vào tay của Bốn Mắt.
Phải biết rằng đồng hồ trên tay của anh ta có giá đến mấy vạn tệ, lại còn mua được từ nước ngoài nữa.
Đáng tiếc, tốc độ của Lí Húc Dương lại không nhanh bằng Bốn Mắt, một giây trước khi anh ta định đeo đồng hồ lên tay mình, Bốn Mắt nhanh như cá chạch mà lui ra một khoảng.
“Đồng chí, tôi không cần thứ này.”
Cậu ấy đến là để bảo vệ Khương Thư Lan, người khác có muốn mời cậu ấy cũng không được.
Cậu ta đã có đến hai mươi năm quen biết Chu Trung Phong cùng với Khương Thư Lan rồi, không phải cứ dùng tiền là có thể tách bọn họ ra được.
Lời từ chối của Bốn Mắt khiến cho Lí Húc Dương ngạc nhiên: “Trên đời này còn có người không thích tiền sao? Hay là do tôi chưa đưa đủ tiền.”
Anh ta liền nói với vệ sĩ của mình: “Mang mấy gói to kia của tôi tới đây.”
Qua một hồi, vệ sĩ liền đi tới, xách theo một bao tiền mà đưa qua cho anh ta.
Chỉ thấy Lí Húc Dương lục lọi ở trên trong, ước chừng lấy ra được hơn mười chiếc đồng hồ khác nhau mà đưa qua: “Cậu có thích loại nào không?”
Bốn Mắt: “...”
Khương Thư Lan: “...”
Dù là thanh cao như Khương Thư Lan, giờ phút này cũng nhịn không được mà có chút động lòng, túi đồ kia mà Lí Húc Dương cầm, dường như là thứ mà rất nhiều người cả đời không thể chạm đến được.
Sau đó cô liền suy nghĩ về tình cảnh của Bốn Mắt.
Kỳ thật, những binh lính có tuổi sau khi xuất ngũ cuộc sống cũng không được như ý cho lắm, cuộc sống lâu ngày bên trong quân đội khiến cho bọn họ bị tách rời với xã hội bên ngoài, hơn nữa còn vì vấn đề bằng cấp, bọn họ sau khi quay về cũng khó mà có được công việc tốt.
Lâu ngày như vậy, cuộc sống trên cơ bản đều khá khốn khổ và khó khăn.
Bốn Mắt cũng là một trong những người như vậy, nếu không Chu Trung Phong cũng sẽ không đi tìm cậu ấy đầu tiên như vậy, bởi vì Chu Trung Phong hiểu Khương Thư Lan, nếu kêu Bốn Mắt tới đây làm vệ sĩ cho Khương Thư Lan, cô nhất định sẽ không bạc đãi đối phương.
Hơn nữa, Khương Thư Lan còn là một tiểu phú bà, Chu Trung Phong vẫn luôn biết điều này.
Có được tiền lương của cô, cuộc sống của Bốn Mắt sẽ tốt hơn ngày trước rất nhiều.
Đây đều là hai người giúp đỡ cho nhau.
Mắt thấy Bốn Mắt vẫn còn đang muốn từ chối, Khương Thư Lan liền lắc đầu: “Bốn Mắt là vệ sĩ của tôi, không thể làm vệ sĩ của cậu được, nhưng mà....” Cô chuyển đổi ngữ khí: “Mỗi ngày cậu ấy có thể dành ra hai tiếng thay cậu huấn luyện vệ sĩ của cậu trước khi chúng tôi ra ngoài, tăng khả năng sống sót cho cậu, cậu thấy thế nào?”
Bốn Mắt từ trước đến giờ chưa từng từ chối Khương Thư Lan, hơn nữa trong mắt tất cả tiểu binh như bọn họ, chị Khương Thư Lan chắc chắn sẽ không làm hại bọn họ.
Vậy nên đối mặt với Khương Thư Lan giúp cậu ấy đồng ý, cậu ấy cũng không nói gì hết.
Mà để cho Khương Thư Lan đàm phán với đối phương.
Lí Húc Dương dường như không cần suy nghĩ quá nhiều, liền trực tiếp đồng ý luôn: “Được, nhưng mà em có một điều kiện, không được dạy cho bọn họ bất gì cái gì khác ngoài nâng cao thực lực.”
Mấy vệ sĩ của anh ta đều vô cùng trung thành và tận tâm, dường như đều bán luôn cả mạng sống của mình cho nhà họ Lí luôn rồi, thực lực bọn họ phải tốt thì anh ta mới có thể bảo toàn mạng sống cho mình được.
Khương Thư Lan không trực tiếp đồng ý luôn mà chỉ nhìn về phía Bốn Mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận