Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 104:

Mặt mày Trâu Dược Hoa xanh mét mà cắt ngang lời cô: “Tôi đưa!”
“Móc tiền ra đi!”
Ngữ khí của Khương Thư Lan vô cùng hùng hồn.
Trâu Dược Hoa sờ sờ vào bao tiền trong túi, lấy ra tờ nhân dân tệ đưa cho cô: “Của cô đây!”
Khương Thư Lan nhíu mắt lại, hiên lên một tia chọc tức, âm thanh mềm mỏng: “Anh đường đường là phó xưởng trưởng của nhà máy cán thép, vậy mà mạng mình chỉ đáng giá mười đồng thôi sao?”
Lời này chẳng khác nào đem Trâu Dược Hoa nướng trên lò lửa.
Những người khác trong cục dân chính đều có thiện cảm với Khương Thư Lan vậy nên lập tức phụ họa cho cô.
“Đúng vậy, mạng của anh chỉ đáng giá vậy thôi sao? Anh nghĩ lại xem vừa rồi anh suýt chết đó, nửa đời sau của anh đáng giá bao nhiều tiền chứ? Người ta vừa cứu mạng anh, chưa nói đến một năm tiền lương, mà đúng ra phải trả cho người ta ba năm tiền lương mới đúng!”
Một mạng người có thể dùng tiền để cân đo đong đếm được sao?
Sao mà được chứ?
Mạng người là vô giá đó!
Trâu Dược Hoa cứ như vậy bị nướng trên lò lửa, anh ta cực kỳ khó chịu: “Vậy cô muốn bao nhiêu tiền?”
Khương Thư Lan nghe vậy thì hỏi lại: “Anh cảm thấy mạng mình đáng giá bao nhiêu tiền?”
Điều này khiến Trâu Dược Hoa lâm vào trầm tư, đời trước của anh ta lúc chết có tài sản tới tận vài tỷ.
Khi ấy mỗi năm anh ta đều đóng bảo hiểm cho mình đến mấy nghìn vạn, mạng của anh ta chính là như vậy đó!
Là vô giá!
Trâu Dược Hoa liền sờ túi tiền của mình, lấy toàn bộ tiền bên trong túi ra, anh ta nhìn sơ qua chắc cũng phải đến hơn ba trăm đồng.
Anh ta khẽ nhíu mày, như vậy là quá ít rồi.
Trâu Dược Hoa liền đưa toàn bộ số tiền cho Khương Thư Lan: “Như vậy có đủ chưa?”
Kỳ thật lúc hỏi anh ta còn có chút xẩu hổ, đã rất lâu rồi anh ta chưa từng bần cùng đến như vậy.
Chỉ có hơn ba trăm đồng, còn không đáng giá bằng một sợi tóc đời trước của anh ta.
Nhưng hành động này của Trâu Dược Hoa như thể khiến hồn Giang Mẫn Vân muốn nhảy ra ngoài rồi, cô ta theo bản năng tiến đến túm lấy tay Trâu Dược Hoa: “Dược Hoa, anh bị điên rồi sao?”
Vì bồi thường cho cô, cũng vì lấy lại mặt mũi cho cô. Cô ta tốn không biết bao nhiêu công sức mới khiến Trâu Dược Hoa lấy toàn bộ gia sản ra, mua xe đạp với đài phát thanh cho cô ta, đây là số tiền hôm nay bọn họ mới đi lĩnh sớm từ chỗ quản lý của cao ốc bách hóa!
Bây giờ đều đưa cho Khương Thư Lan hết, không phải đến lễ hỏi của cô ta cũng không còn nữa sao?
Giang Mẫn Vân cứ vậy mà ngăn cản, khiến Trâu Dược Hoa theo bản năng mà nhíu mày: “Cô làm cái gì vậy? Chẳng lẽ mạng của tôi không đáng giá đến ba trăm đồng sao?”
Đừng nói là ba trăm, đời trước mà có người cứu mạng anh ta, đến ba vạn đồng thì anh ta cũng sẽ đưa.
Khương Thư Lan cười cười nhận lấy tiền, cũng không tính toán gì, thậm chí còn có chút thoải mái nhìn về phía Trâu Dược Hoa: “Anh về sau còn cần cứu mạng thì cứ gọi tôi nhé.”
Người này đời trước từng là chồng cô, nhưng không ngờ lại cũng không kém như trong tưởng tượng cho lắm!
Một lúc đưa tới tận ba trăm đồng như vậy, về sau cần chữa bệnh gì thì cứ gọi đến cô nhé!
Khóe miệng Trâu Dược Hoa giật giật, vừa mới chuẩn bị nói gì đó, chỉ thấy Khương Thư Lan không thèm nhìn đến mình nữa, lôi kéo cánh tay Chu Trung Phong rời khỏi đó.
Vừa đi vừa nói: “Chúng ta cầm số tiền này đi đến quán chụp ảnh đi, chụp nhiều tấm một chút, cha mẹ em rất thích xem, rồi để lại cho bọn họ vài tấm, rồi gửi qua cho cha mẹ anh nữa, còn có bà nội cũng phải gửi qua mấy tấm nữa.”
Trâu Dược Hoa: “...”
Sao trong lòng anh ta lại có chút khó chịu như vậy nhỉ?
Mấy người Khương Thư Lan vừa đi, xung quanh lập tức trở nên im lặng.
Thấy Trâu Dược Hoa đem toàn bộ tài sản cho Khương Thư Lan, bao gồm cả xe đạp cùng với đài phát thanh của cô ta, điều này khiến Giang Mẫn Vân không khỏi có chút muốn khóc.
“Dược Hoa, anh đem toàn bộ tài sản cho Khương Thư Lan rồi, lễ hỏi của em thì sao? Lương thực những ngày kế tiếp của chúng ta thì sao?”
Lời này khiến Trâu Dược Hoa hoàn toàn cứng người lại rồi: “Cô nói cái gì?”
Cái gì mà toàn bộ gia sản cơ?
Toàn bộ gia sản của anh ta hiện tại chỉ có hơn ba trăm đồng thôi sao?
Giang Mẫn Vân nghi hoặc: “Đó là tất cả tiền của chúng ta đó, anh lấy cả tiền trong tủ của mẹ, toàn bộ đều lấy ra hết rồi!”
Còn là cô ta cùng với Trâu Dược Hoa cùng nhau lấy ra nữa.
Vốn dĩ Trâu Dược Hoa không hề đồng ý, nhưng bởi vì chuyện mẹ Trâu Dược Hoa tự mình đổi hai chiếc máy phát thanh khiến Trâu Dược Hoa mất mặt vô cùng.
Hơn nữa, người lớn rất keo kiệt bủn xỉn trong việc chi tiêu tiền nong, loại chuyện này xảy ra một lần là đủ rồi, còn xảy ra thêm lần nữa, anh ta còn biết xẩu hổ là gì nữa chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận