Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1057:

Đương nhiên, kể cả khi Khương Thư Lan không kiếm ra tiền, lấy tiền đưa cha mẹ, Chu Trung Phong cũng không tỏ vẻ khó chịu với cô.
Cha Khương cùng với mẹ Khương đều từ chối nhận.
Bị Khương Thư Lan trừng mắt: “Nhận đi, nhất định phải nhận, có phải hay không Trung Phong?”
Chu Trung Phong sờ cái mũi, trong nhà căn bản không phải do anh làm chủ, chỉ khi cần anh phụ hoạ, mới đến lượt anh lên tiếng.
Chu Trung Phong gật đầu: “Đúng vậy, cha mẹ, đây là Thư Lan hiếu kính hai người, hai người cầm là được rồi."
“Không nói cái khác, cha mẹ rời xa quê hương, ngàn dặm xa xôi xa đến đây giúp chúng con chăm sóc đứa bé, trước nay chúng con chưa từng trả lương cho cha mẹ, chuyện hôm nay, con cũng xem như là mượn hoa hiến phật, hai người liền nhận lấy đi.”
Cha Khương cùng với mẹ Khương đều nắm tờ nhân dân tệ trong tay, cả hai đều xấu hổ.
Ở nhà con rể ăn ở miễn phí, bọn họ đều hơi xấu hổ, chứ đừng nhắc tới việc lấy tiền.
“Các con nói gì vậy, chăm sóc cho cháu của mình thì nói gì đến tiền lương?”
“Tiền này...”
Lời còn chưa nói xong đã bị Chu Trung Phong cắt đứt: “Nếu cha mẹ không cần, buổi tối Thư Lan sẽ bắt con quỳ bàn giặt.” Giọng điệu hơi oan ức.
Khương Thư Lan: “……????”
Cô bắt anh quỳ gối khi nào?
Quả nhiên, giây tiếp theo, mẹ Khương liền tức giận: “Khương Thư Lan, con bắt Trung Phong quỳ bàn giặt quần áo sao?”
Khương Thư Lan không biết trả lời thế nào, từ trước đến giờ cô chưa từng bắt Chu Trung Phong quỳ bàn giặt quần áo.
Nhưng mà vào lúc này, Chu Trung Phong nháy mắt với cô.
Khương Thư Lan liền hiểu ý, nếu anh cũng đã hy sinh đến mức này, Thư Lan cũng nên hy sinh.
Vì thế, Khương Thư Lan cứng ngắc gật đầu, nói một chữ: “Quỳ đi...”
“Ai bảo anh không thể làm cho cha mẹ nhận tiền.”
“Không phải anh đã sai rồi sao?”
Đây quả thực là càn quấy.
Nếu không phải là con gái ruột, mẹ Khương hận không thể đánh Khương Thư Lan một trận.
Đây là muốn lên trời rồi!
Trung Phong là người chồng tốt như vậy, về nhà còn phải quỳ ván giặt đồ ư?
Con gái chính là một nữ lưu manh, dù có bị mắng vẫn tự làm theo ý mình.
Mẹ Khương hít sâu một hơi, quay đầu nhìn về phía Chu Trung Phong: “Trung Phong, con làm sao vậy, con là một người đàn ông, ngay cả một cô vợ nhỏ cũng không khống chế được sao? Nó để con quỳ ván giặt đồ, con cũng quỳ ván giặt đồ hả?”
Chu Trung Phong nhìn thoáng qua Khương Thư Lan: “Trong nhà Thư Lan là lớn nhất ạ.”
Mẹ Khương hận rèn sắt không thành thép: “Con lấy ra phong thái của chủ nhà, mẹ cũng không tin, con còn không trị được....”
Lời nói còn chưa nói xong đã bị cha Khương ho nhẹ một tiếng cắt đứt, ông buồn bã nói: “Tôi cũng là trụ cột gia đình, bà cảm thấy tôi có phong thái của chủ nhà không?"
“Tôi có thể trị được vợ sao?”
Lời nói này, dường như ông không phải quỳ bàn chà quần áo suốt những năm qua.
Mẹ Khương: “……”
Trong nháy mắt không biết phải nói gì, bà ấy bị nghẹn muốn chết.
“Cái này không giống nhau.”
Sau một lúc lâu mới nói ra được một câu.
“Không giống nhau ở điểm nào? Không lẽ Trung Phong không phải trụ cột gia đình? Không lẽ Trung Phong không phải đàn ông?”
Chuyện này.... Mẹ Khương không lên tiếng, đôi mắt tức giận gắt gao như muốn khoét cha Khương.
Hàm ý này rất rõ ràng, ông già, ông chết chắc rồi.
Cha Khương chớp mắt không nói, cầm 20 tờ nhân dân tệ, chủ động đưa cho mẹ Khương.
Thái độ này, muốn cúi đầu bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Khương Thư Lan cùng với Chu Trung Phong nhìn thấy thì liền bật cười: “Được rồi, cha mẹ, tiền này hai người giữ lại đi, ở đây con còn có hơn một nghìn, cũng đủ để bọn con tiêu dùng.”
Lúc này đây, mẹ Khương cũng không từ chối nữa.
Đều đã đến nước này, bà còn từ chối làm cái gì, chẳng qua lấy hết 20 tờ nhân dân tệ trong tay cha Khương, lấy đi từng tờ một, cười lạnh một tiếng: “Xem như ông thức thời.”
Tiền này, bà sẽ để dành cho con gái trước.
Khi nào đến lượt ông già này quản lí?
Để cho ông sờ một chút đã là không tồi rồi.
Nhìn dáng vẻ của đôi vợ chồng già, Khương Thư Lan lôi kéo Chu Trung Phong, lén lút vào nhà, cô biết, mẹ cô bắt đầu muốn trừng trị cha cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận