Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 405:

“Đồng chí Tiểu Khương, cô nhanh trở về đi, người của hợp tác xã tín dụng mang cờ thưởng đến nhà cô kìa.”
Lời này vừa được thốt ra, không chỉ sau nhà bếp yên tĩnh, mà những người đang ăn cơm bên ngoài cũng yên tĩnh theo.
Khương Thương Lan thả cái muỗng trong tay xuống, cô a một tiếng: “Tôi về ngay.”
Cô không nghĩ tới người của hợp tác xã sẽ nhanh như vậy, chuyện mới xảy ra chiều hôm qua, sáng hôm nay đã đưa cờ thưởng đến nhà cô.
Khương Thư Lan vừa theo người đến thúc giục kia rời đi.
Ở đây lập tức bùng nổ.
“Hợp tác xã tín dụng cấp cho đồng chí Tiểu Khương cờ thưởng gì vậy?”
Chuyện Khương Thư Lan mua công trái trước đó cũng chỉ truyền nhau giữa các chị dâu, không có truyền đến tai cánh đàn ông.
Mọi người không khỏi nghi hoặc: “Quân đội chúng ta và hợp tác xã bên đó vẫn luôn không hợp nhau mà!”
Lúc trước quân đội bọn muốn xây dựng lại gian nhà của hợp tác xã cho tốt hơn, vậy mà mấy người bên kia lại lo sợ bọn họ có ý xấu.
Thời gian lâu không thường xuyên qua lại, quan hệ của bọn họ cũng dần phai nhạt.
Dường như là nước sông không phạm nước giếng.
Vậy mà giờ người của hợp tác xã lại cấp cờ thưởng cho quân tẩu, việc này đúng là không thể tưởng tượng nổi mà!
Mọi người nhìn Chu Trung Phong theo bản năng, hôm qua Chu Trung Phong có nghe Khương Thư Lan nói, nhưng anh không nghĩ đó là sự thật.
Chu Trung Phong bang một tiếng, anh đóng cái nắp hộp cơm được chế bằng nhôm lại, sau đó đứng lên, nói với mọi người: “Chuyện này cụ thể thế nào tôi cũng không rõ lắm, tôi phải về xem thì mới biết được.”
Vậy cũng tốt, lòng hiếu kỳ của mọi người cũng được khơi dậy.
Sư trưởng Lôi buông cái bát to theo: “Đi đi đi, chúng ta cũng đi xem náo nhiệt.”
Có sư trưởng Lôi mở đầu, mọi người không ngồi ăn cơm nữa mà trực tiếp đi theo sau Chu Trung Phong.
Khương Thư Lan cũng không rõ, cô chạy chậm về ở đằng trước, sau lưng liền có rất nhiều cái đuôi nhỏ tò mò đi theo xem náo nhiệt.
Lúc cô vừa về tới nhà, trong tay Lý Hồng Anh đang cầm cờ thưởng, oai phong lẫm liệt, khí phách hiên ngang mà đứng ở cửa nhà cô.
Bên cạnh cô ấy là một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo sơ mi ngắn được làm bằng sợi tổng hợp, trước ngực người đó cài một cây bút máy.
Trong tay người đó cầm một tệp công văn màu đen, trông hắn ta nho nhã và phóng khoáng, đây rõ ràng là một lãnh đạo cấp cao.
Xung quanh bọn họ vây quanh rất nhiều nhóm chị dâu, ai ai cũng một bên bưng chén cơm ăn, một bên xem náo nhiệt.
Khương Thư Lan nhìn thoáng qua khung cảnh này, trong lòng cô liền hiểu rõ.
Cô bước đến, mặt mày tươi cười rạng rỡ: “Đồng chí Lý Hồng Anh, không ngờ mới đó mà cô đã tới rồi hả?”
Cô mở cửa ra để tiếp đón bọn họ vào.
Lý Hồng Anh vừa nhìn thấy Khương Thư Lan, đầu tiên đôi mắt cô ấy lóe sáng, thật là xinh đẹp.
Sau đó cô ấy giới thiệu với người bên cạnh.
“Phó chủ tịch Tiền, đây chính là đồng chí Khương Thư Lan mà tôi đã nói. Cô ấy không chỉ là người đầu tiên mua công trái xây dựng Tổ quốc ở hợp tác xã chúng ta, mà cô ấy còn mua một lần hai ngàn tệ, mua hết số tiền của cô ấy.”
“Phó chủ tịch Tiền, ngài nói xem, người như vậy có xứng đáng để nhận cờ thưởng của chúng ta không?”
Nói cũng khéo, phó chủ tịch Tiền không phải là người của hợp tác xã tín dụng trên hải đảo, mà là người bên tổng bộ.
Hắn ta được cấp trên phái xuống khảo sát tình hình mua bán công trái xây dựng Tổ quốc ở các hợp tác xã.
Mà vốn dĩ hợp tác xã ở hải đảo này thuộc dạng trứng ngỗng, nhưng nhờ có Khương Thư Lan kéo lên.
Chiều hôm qua bọn họ bán đi hai ngàn tệ, sáng hôm nay lại có mười mấy người đến mua, hợp tác xã vắng vẻ bỗng nhiên náo nhiệt hẳn lên.
Phó chủ tịch Tiền tới khảo sát thấy được, hắn ta muốn đi cùng đồng chí Lý Hồng Anh tới nhà Khương Thư Lan để khen ngợi cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận