Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1217:

Chu Trung Phong: “Không phải.” Dù là ngày nào anh cũng tiếp xúc…
Anh mới nói được một nửa, vừa quay đầu đã nhìn thấy Khương Thư Lan ngủ mất rồi, cô thật sự rất xinh đẹp, nhờ ánh trăng có thể thấy cô có một khuôn mặt thanh tú mà lại rất xinh đẹp.
Không biết vì sao, nỗi bất bình trong lòng của Chu Trung Phong đột nhiên được tiêu tan.
Đứa nhỏ không thích anh cũng không sao, chỉ cần vợ anh thích anh là đủ rồi.
Chu Trung Phong ôm Khương Thư Lan, hài lòng ngủ thiếp đi.
Một tháng sau, một mẻ giấm hoa quả và rượu hoa quả hoàn chỉnh lần lượt được sản xuất thành công, quân đội sau khi mua từ người nhà họ Lê liền gửi về thủ đô cùng với số hàng trước đó.
Cùng lúc đó, một phần khác được đưa đến căn cứ Tây Bắc.
Đây là nơi mà bọn họ định đưa vào thử nghiệm, bọn họ dự định nhìn xem đến lúc đó doanh số bán hàng trên thị trường sẽ như thế nào.
Điều khiến Khương Thư Lan và những người khác ngạc nhiên nhất là, thứ bán chạy nhất ở thủ đô hóa ra lại là rượu trái cây, và hầu hết những người mua rượu trái cây đều là phụ nữ, một số người trong đó là những người phụ nữ ăn mặc đẹp và sành điệu.
Còn ở bên căn cứ Tây Bắc, bán chạy nhất lại là giấm trái cây.
Đối với những người ở đó, việc uống giấm trực tiếp thì luôn là điều kỳ lạ, nhưng khi bọn họ buồn ngủ sau khi nghiên cứu cả đêm, bọn họ có thể nhấp một ngụm giấm trái cây, tinh thần sẽ tỉnh táo ngay lập tức.
Cảm giác như có thể tiếp tục làm việc thêm một ngày nữa.
Hơn nữa, loại giấm hoa quả này được ủ từ hoa quả, chứa rất nhiều vitamin, rất phù hợp với những người như bọn họ ở căn cứ Tây Bắc.
Thậm chí, nó còn tiện lợi hơn cả việc ăn trái cây bảo quản và đồ hộp.
Bởi vì có người phát minh ra một phương pháp khác và cách dùng khác, đổ dấm hoa quả vào một cái bình lớn, sau đó pha loãng với nước sôi để nguội, dùng nước như vậy mà uống, mỗi ngày uống hai bình giấm hoa quả trên cơ bản là không có vấn đề gì.
Bằng cách này, vitamin và nước đồng thời được bổ sung cùng lúc.
Vì vậy, khi Khương Thư Lan ở trong quân đội nhận được dữ liệu bán hàng, cô có chút choáng váng.
Trong kế hoạch của cô đã chuẩn bị tốt tinh thần cho việc khả năng những sản phẩm này sẽ không được thị trường chấp nhận.
Không nghĩ tới, rượu trái cây ở thủ đô doanh thu rất tốt, mà ở căn cứ Tây Bắc giấm trái cây doanh thu cũng rất tốt.
Dựa trên sự kết hợp này, về cơ bản có thể nói rằng doanh số bán hàng của hai sản phẩm này là rất tốt.
Sau khi Khương Thư Lan làm một báo cáo đơn giản với dữ liệu bán hàng, cô nhanh chóng điều chỉnh kế hoạch bán hàng, tăng sản lượng giấm trái cây và sau đó bán nó cho căn cứ Tây Bắc.
Mà giấm trái cây xong lại được gửi đến thủ đô, đây là chuyến hàng thứ hai.
Một tháng sau, Khương Thư Lan lại nhận được số liệu bán hàng, cô phát hiện doanh số bán hàng của hai sản phẩm này đều rất tốt, chẳng qua là doanh số bán rượu hoa quả ở thủ đô gần gấp hai đến ba lần so với doanh số của rượu trái cây ở căn cứ Tây Bắc.
Cũng có thể hiểu rằng ở căn cứ Tây Bắc có số dân không nhiều bằng ở bằng thủ đô.
Nhưng mà cũng có lãi, trên cơ bản là hai lô hàng bán ra đã hoàn vốn và còn có chút lãi.
Dù không nhiều bằng đồ hộp, hải sản nhưng như vậy vẫn là coi như nhìn lên không bằng ai, nhìn xuống không thấy ai bằng mình.
Hơn nữa, với thu nhập này, Lê Lệ Mai có thể thả lỏng tâm tình để làm sự nghiệp của bản thân và giúp đỡ nhiều người hơn.
Bởi vì cô ấy có tiền chống lưng nên cô ấy có thể tiếp tục tiến hướng về phía trước để hỗ trợ những người khác.
So với Lê Lệ Mai, người đã đi đường vòng ở kiếp trước, Khương Thư Lan bây giờ thực sự thích Lê Lệ Mai của hiện tại, bởi vì cô ấy là người tốt, và những người tốt thì sẽ được hưởng lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận