Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1454:

Là anh em cùng cha cùng mẹ, Dương Dương tốt như vậy, Kiều Trì lại có thể không tốt được sao?
Kiều Trì trừng lớn ánh mắt: “Con không có anh trai, con chỉ có mẹ mà thôi.”
Nghe được lời này, cánh tay muốn đánh người của Kiều Lệ Na cuối cùng lại không thể đánh được nữa.
Kỳ thi đại học chớp mắt một cái đã kết thúc.
Thầy Uông cũng không rời đi mà vẫn đợi ở nhà khách, đợi sau khi có điểm rồi, ông ấy thông qua con đường khác mà biết được điểm của Khương Bình An.
Dựa vào điểm của cậu ấy, chưa nói đến việc trở thành trạng nguyên của tỉnh, nếu so với cả nước, sợ là Khương Bình An cũng rất có thể trở thành thủ khoa của cả nước luôn.
Sau khi biết được điểm rồi, thầy Uông cười toe toét, dùng điện thoại của nhà khách rồi ghi chép vào sổ.
“Khương Bình An, ngữ văn, toán học, ngoại ngữ, vật lý,... tổng điểm là 701.”
Âm thanh này lập tức rơi vào tai của Trâu Dương vừa mới ra viện.
Cậu ta nằm bệnh viện hơn nửa tháng, liên tục hôn mê, mãi đến mấy hôm nay mới tỉnh lại, thân thể khỏe hơn một chút thì lập tức xuất viện để quay về nhà khách thu dọn đồ đạc.
Cậu ta thà tình nguyện quay về ở với người ngoài như Giang Mẫn Vân chứ không muốn liên quan gì đến người mẹ ruột cùng với em trai kia nữa.
Nhưng Trâu Dương hoàn toàn không ngờ rằng vừa về đến nhà khách lại nghe được tin tức này.
Cậu ta hoàn toàn ngây ngốc rồi.
Đây là thiên tài sao?
Thiên tài ở thời của Khương Bình An có được tổng điểm là 710, mà cậu lại thi được 701, điều này có ý nghĩa là cậu không chỉ có một môn được điểm tối đa.
Thời đại của Khương Bình An quá mức huy hoàng, khiến cho tất cả nhưng người cùng thời đều trở nên ảm đạm.
Đời trước Khương Bình An đã khiến cho Trâu Dương từng hoài nghi liệu bản thân có thể được coi là thiên tài hay không, cũng may đời trước Khương Bình An yểu mệnh, vừa mới bộc lộ được tài năng đã không còn trên đời nữa.
Nhưng đời này mọi thứ đã thay đổi rồi.
Khương Bình An được sống cùng với Khương Thư Lan, đời này, cuộc đời cậu còn huy hoàng hơn cả đời trước.
Mà Trâu Dương cũng chỉ là một kẻ ngốc năm lần thi vào đại học cũng chưa đỗ mà thôi.
Điều này khiến cho nỗi uất nghẹn đã tích tụ bấy lâu nay của Trâu Dương lập tức nhịn không được nữa mà lại ói ra một bãi máu.
“Dương Dương?”
Trâu Dược Hoa sợ hãi mà dìu Trâu Dương: “Con bị làm sao vậy?”
Sắc mặt Trâu Dương trắng bệch, cậu đưa tay xoa xoa miệng mình, nói một cách ngập ngừng: “Cha có biết Khương Bình An là ai không?”
“Chính là người mà người đàn ông kia vừa đọc tên sao?”
Điểm thi đại học của đối phương rất cao, vừa mới được Trâu Dược Hoa ngưỡng mộ, nhưng hoàn toàn không ngờ con trai đã lập tức hỏi đến như vậy.
Anh ta lắc đầu, vừa cầm máu cho Trâu Dương, vừa nói: “Không biết, nhưng mà điểm thi đại học thực sự rất cao.”
Tận 701 điểm sao, thiên tài của thiên tài, nếu Trâu Dương nhà bọn họ có thể thi được điểm như vậy thì quá tốt rồi.
Nếu như anh ta nằm mơ cũng có thể cười tỉnh được.
“Khương Bình An, Khương Bình An chính là cháu của Khương Thư Lan, bốn tuổi đã được Khương Thư Lan dẫn theo để chăm sóc.”
Nghe được lời này, sắc mặt Trâu Dược Hoa cũng trở nên trắng bệch: “Không thể nào?”
Tin tức Khương Thư Lan thi đại học trở thành thủ khoa đã khiến cho Trâu Dược Hoa mấy năm nay vì chuyện này mà thất thần rồi.
Anh ta không hiểu, Khương Thư Lan rõ ràng chỉ là một người phụ nữ suốt ngày chỉ biết vây quanh phòng bếp, vì sao đời này lại có thể đạt được đến trình độ như vậy.
Bản thân cô đạt được rồi không nói.
Đến cả đứa cháu nuôi nấng bên người cũng có thể tài giỏi được đến như vậy.
“Khương Bình An cũng chính là Thiết Đản, chính là thiên tài của giới vật lý.”
“Cha, Khương Thư Lan mới chính là thiên tài thực sự, vậy nên mới có thể dạy dỗ nên được thiên tài.”
Lúc này Trâu Dược Hoa lập tức trầm mặc: “Con nói như vậy là có ý gì?”
“Đời trước, Khương Thư Lan trở thành mẹ kế của con, cô ấy dạy dỗ con trở thành một thiên tài tỏa sáng như vậy, nhưng đời này, Khương Thư Lan lại bị cha từ bỏ, con cũng bị Khương Thư Lan từ bỏ, cô ấy đã lựa chọn Khương Bình An, vậy nên Khương Bình An mới trở thành thiên tài một cách hoàn toàn xứng đáng như vậy.”
“Còn con...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận