Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1517:

Hơn nữa không chỉ có như vậy, tiền trong tay cô cũng không đủ, tiền mà Cát Hồng Sơn bán Hằng Nhuận Điền Sản là tám trăm vạn, Khương Thư Lan còn thiếu hai trăm vạn nữa, không thể xem thường số tiền này được, vì hiện tại Khương Thư Lan vẫn chưa kiếm đâu ra được.
Cô còn tính đến ngân hàng để vay tiền, hơn nữa hợp đồng cho vay cũng cần phải có người giúp đỡ kiểm tra qua một lần, mới có thể xác nhận mà ký tên được.
Lê Lệ Mai nghe xong thì có chút đăm chiêu: “Hợp đồng này không thành vấn đề, nhưng mà chị à, chị phải suy nghĩ cho rõ ràng, tòa chung cư này thực sự không đáng để đầu tư đâu.”
Cô ấy cũng làm luật sư, cũng nhận được mấy đơn như vậy từ tòa án rồi, đều không ngoại lệ, đến cuối cùng nếu như bị phá sản, người mua nhà sẽ không hay ho.
Cả hai bên đều không có người thắng.
Khương Thư Lan: “Chị biết rồi.”
“Nhưng mà chị vẫn muốn thử một chút.”
Dựa theo bình luận mà nói, nếu như cô bỏ lỡ Hằng Nhuận Điền Sản, về sau chắc chắn sẽ vô cùng hối hận.
“Được, nếu chị đã suy nghĩ rõ ràng là được rồi.”
Lê Lệ Mai cũng không khuyên bảo nữa, đối với Khương Thư Lan mà nói, cô ấy luôn rất tự tin, không có gì có thể ngăn được chị Thư Lan.
Hơn nữa, chị Thư Lan vĩnh viễn không bao giờ sai.
Có Lê Lệ Mai đến đây, Khương Thư Lan được giảm bớt không ít áp lực, trực tiếp đi tới nơi nói muốn mua lại Hằng Nhuận Điền Sản, mà Cát Hồng Sơn cuối cùng cũng đưa ra được mức giá cuối cùng.
Tám trăm vạn tệ.
Cả hai bên đều hiểu, đây sẽ là mức giá quy định cuối cùng.
Khương Thư Lan cũng không trả giá nữa, sau khi có được giá quy định rồi, cô nhanh chóng bắt đầu tổng hợp lại tiền, trong tay cô đang có sáu trăm vạn, còn thiếu hai trăm vạn nữa, đây không phải là con số nhỏ.
Mà là số tiền rất lớn.
Nhưng Khương Thư Lan phát hiện có rất ít người có thể giúp được cô, bởi vì trong các mối quan hệ của cô, thì cô được coi như là người có nhiều tiền nhất rồi.
Hai trăm vạn, chứ không phải hai trăm tệ, mọi người xung quanh khó mà kiếm đâu ra được số tiền đó.
Khương Thư Lan vì hai trăm vạn tệ này mà phải đau đầu một thời gian.
Chu Trung Phong cũng có đề cập qua, hỏi cô xem có muốn bán đi Tứ Hợp Viện ở thủ đô không, dù giá vẫn chưa được bằng hai trăm vạn tệ, nhưng vẫn có thể thu được một khoản tiền lớn.
Đề nghị này ngay lập tức bị Khương Thư Lan cự tuyệt, chưa nói đến việc Tứ Hợp Viện là nơi duy nhất mà ông bà nội muốn giữ lại.
Mà sau đó giá phòng ốc sẽ tăng cao ngất, Khương Thư Lan không thể để cho Chu Trung Phong bán Tứ Hợp Viện kia đi được.
Mắt thấy sắp tới gần ngày giao tiền rồi, Lí Húc Dương liền tìm đến Khương Thư Lan, nói anh ta nguyện ý cho Khương Thư Lan vay hai trăm vạn tệ, lợi tức đắt hơn so với thị trường là năm phần trăm, nhưng anh ta có thể ngay lập tức đưa ra hai trăm vạn tệ, không có dây dưa gì hết.
Khương Thư Lan tự ngẫm một hồi cuối cùng vẫn chọn từ chối.
Cô không muốn qua lại nhiều với Lí Húc Dương, bởi vì đối phương vốn sinh ra trong gia tộc làm kinh doanh, cô không nghĩ bản thân có thể tinh thông chuyện kinh doanh hơn đối phương.
Nếu như không khống chế được thì thà rằng đừng dây dưa ngay từ ban đầu.
Mà vào lúc Khương Thư Lan sốt ruột nhất, còn cách ngày giao tiền là ba ngày nữa.
Vẫn là Lê Lệ Mai cuối cùng cũng nghiên cứu thấu đáo chính sách của thị trường ở Thâm Thị.
Chui vào lỗ hổng chính sách, đăng ký một công ty ở Thâm Thị, nhiều nhất là có thể được cho vay năm mươi vạn, mà cô chỉ cần đăng ký bốn nơi là có thể được cho vay hai trăm vạn rồi.
Hơn nữa người phụ trách cho vay chính là dượng của Tiểu Cầm lúc trước đã tiếp đãi cô ở sở giao dịch chứng khoán.
Coi như là có duyên, về sau vẫn có thể dùng tới được.
Nhờ có Tiểu Cầm giúp đỡ nên Khương Thư Lan rất nhanh đã gặp được đối phương, cô chuẩn bị trước rượu lì xì, cùng với giấy phép kinh doanh của bốn công ty.
Cả hai bên không cần nói cũng biết phải làm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận