Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 458:

Nhìn thấy mọi người ăn từng miếng bánh ngô một. Chu Trung Phong cùng với đội trưởng Na đưa mắt nhìn nhau, sĩ quan hậu cần lập tức bê đồ ăn ra.
Trong tay cậu ấy còn bưng thêm đồ ăn, một đĩa thịt kho tàu khó có được, một đĩa cá thạch ban hấp, còn có một đĩa sò rang, bạch tuộc nướng.
Tuy rằng chỉ có bốn món, nhưng đồ ăn chia ra phải đến mười phần.
Nhưng mà khi vừa bưng ra, thấy mấy người giáo sư Từ còn đang ăn bánh ngô, nhất thời ngạc nhiên: “Đồ ăn tôi nấu cho các ngài còn chưa mang lên mà mọi người đã ăn hết rồi sao?”
Sau khi nghe sĩ quan hậu cần nói xong, xung quanh lập tức trở nên im lặng.
Giáo sư Từ cũng nhìn qua, nhất thời trợn tròn mắt.
Hóa ra còn có cả đồ ăn ngon!
Bọn họ tưởng rằng không có đồ ăn ngon mà chỉ có bánh cao lương mà thôi.
Giáo sư Từ nhìn từng đĩa hải sản rồi dời ánh mắt đi chỗ khác: “Chúng tôi ăn no rồi, số đồ ăn này cứ để lại cho các chiến sĩ đi!”
Nghe được lời này, mấy người Trần Chí Cương đều đồng loạt nhìn qua, ngồi thuyền cả một ngày mà chỉ được ăn lương khô, lại còn bị thôn dân trói lại, vất vả lắm mới được ăn cơm, thế mà chỉ được ăn cháo bột bắp với bánh cao lương như thế này.
Nhìn đến đĩa thịt kho tàu cùng với mấy đĩa hải sản kia, ánh mắt đều sáng lên.
Sĩ quân hậu cần ngạc nhiên, theo bản năng mà nhìn về đội trưởng Na cùng với Chu Trung Phong.
Chu Trung Phong: “Để lại đi, cho mấy chuyên gia ăn.”
Quân đội cũng không phải nơi không biết lễ nghĩa, những gì nên chuẩn bị bọn họ cũng đều biết để chuẩn bị.
Chỉ là vừa rồi phản ứng của mấy chuyên gia kia thực sự quá mức đả thương tâm trí của người khác thôi.
Nghe được lời này, những người được gọi một tiếng chuyên gia kia cảm thấy mặt mình nóng rát lên.
“Phó đoàn Chu, hay là anh cứ gọi tên của chúng tôi đi, vị này là đồng chí Từ, mấy anh cũng đều biết rồi, vị này là đồng chí Lý, tôi là đồng chí Lỗ, người kia là Trần Chí Cương, cậu ấy là đệ tử của đồng chí Từ, còn người kia là đệ tử của Tôn Nghĩa tôi.”
“Thời gian tới, chúng tôi đều phải ở trên đảo để nghiên cứu, còn phải nhờ mọi người chiếu cố nhiều hơn chút.”
Đồng chí Lỗ đứng lên, cầm chén rượu lên kính rượu mọi người.
Không thể không nói, người biết nói chuyện cùng với người không biết nói chuyện là hoàn toàn khác nhau.
Sắc mặt Chu Trung Phong cũng nhẹ đi đôi chút: “Khách khí quá rồi.”
“Là quân đội chúng tôi làm phiền các ngài mới đúng.”
Trần Chí Cương vừa định mở miệng ra nói gì đó, đã lập tức bị giáo sư Từ gắt gao che miệng lại, rất có thể nếu như để cậu ta nói thì sẽ bóp nát tâm tư của người khác mất.
Đợi đến khi cơm nước xong, giáo sư Từ dẫn đầu nói: “Khi nào thì chúng tôi có thể tới rừng cao su được?”
Chu Trung Phong lắc đầu: “Cái này phải xem tình huống quân đội chúng tôi đàm phán với cư dân địa phương thế nào đã.”
Nhưng mà Chu Trung Phong biết sẽ có chuyện ngoài ý muốn, chỉ là không biết rằng chuyện ngoài ý muốn kia lại xảy đến nhanh như vậy.
Nghe được lời này, mọi người xung quanh không biết phải nói gì nữa.
Phải đợi cho đến khi đàm phán xong, ai biết bọn họ đến khi nào mới đàm phán xong được chứ.
Giáo sư Từ cảm thấy khó chịu trong lòng, đến cả đồ ăn cũng ăn không vào nữa: “Có thể nhanh hơn một chút được không?”
Bọn họ ở đây chậm trễ một ngày, chẳng khác nào phải hoãn kế hoạch đi một ngày.
Nếu còn tiếp tục chậm trễ, bỏ lỡ mất cơ hội ở mùa xuân này, sợ là muốn nghiên cứu cũng sẽ khó.
Rất nhiều thực vật đều có mùa nghiên cứu khác nhau.
Nhất là mùa xuân, đây chính là mùa có thể nghiên cứu được nhiều loại nhất.
Nếu như bỏ qua, sợ là sẽ phải để qua mùa xuân năm sau.
Chu Trung Phong nghe xong thì suy nghĩ một lát: “Tôi sẽ nhanh chóng xử lý....”
Sau đó anh lại nói tiếp: “Nhưng những chuyên gia ở đây phải cam đoan rằng sẽ không tiếp tục gây cản trở chuyện của chúng tôi nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận