Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 146:

[Thư Thư vì không muốn làm kinh động đến những kẻ buôn người khác, nên mới cố ý giả ngu mà tiếp tục dây dưa với đối phương phải không?]
[Tám mươi phần trăm là như vậy.]
[Đột nhiên cảm thấy Thư Thư rất thông minh đó nha, năng lực phản ứng rất nhanh lẹ, nếu như tôi gặp phải chuyện này, tôi chắc chắn sẽ không bình tĩnh được mà rống to lên gọi người!]
[Tôi cũng vậy, tôi nhất định sẽ dùng hết sức mà thét lên!]
Khương Thư Lan: “?”
Người phụ nữ này còn có đồng lõa sao!?
Quá là đáng sợ rồi!
Đang ngay lúc Khương Thư Lan tìm cớ hợp lý để giữ người phụ nữ này, hơn nữa không làm kinh động đến những đồng lõa khác.
Khu bình luận lại nổi lên.
[Tôi có học luật, có một ý tưởng, có thể giải quyết được sự việc trước mắt một cách hoàn mỹ.]
[Vị luật sư lầu trên mau nói ra đi!!]
[Giáo viên của tôi có nói qua rồi, gặp phải loại chuyện này nhất định phải lợi dụng những thứ ở xung quanh mình, Thư Thư không phải vừa mới lấy được ít nước nóng sao? Cứ đổ bát nước nóng lên người đối phương, đây không những phải nhận lỗi mà còn có thể quang minh chính đại lấy cớ để dẫn đối phương đi theo mình thay quần áo sao?
Hơn nữa đang ở trên xe lắc lữ dẫn đến việc nước bị đổ ra, đây chỉ là ngoài ý muốn thôi mà đúng không? Nước nóng rơi vào người chắc chắn sẽ bị thương, chắc chắn sẽ rất đau đúng không? Có phải sẽ phải bồi thường đúng không? Nói về chuyện bồi thường này, không phải là ngồi chổm hổm trong nhà lao rồi sao?]
[Oa, cớ này quả thực là hoàn mỹ, liên hoàn sát!]
Khương Thư Lan nhìn thấy mấy bình luận kia thì bỗng trở nên thả lỏng hơn.
Khu bình luận này thực sự hiện lên rất đúng lúc!
Cô dựa vào phương pháp này, lập tức kéo Tiểu Thiết Đản về phía sau, một giây ngay sau đó.
Hai người kết hợp rất ăn ý, khiến Tiểu Thiết Đản theo bản năng trốn được về phía sau Khương Thư Lan.
Lúc xe rung lắc, cả người Khương Thư Lan cũng rung theo.
Ấm nước trong tay nghiêng xuống, từng giọt nước rơi trên đất vì vừa sôi nên kêu lèo xèo.
Mà nước nóng trong siêu liền rơi lệch ra bên ngoài một chút.
Hoàn hảo tránh được việc rơi vào người đứa nhỏ đang được bế, mà vừa vặn rơi hết vào cánh tay đối phương.
Nước sôi vừa mới được đun, nóng đến tận một trăm độ.
Dù người phụ nữ kia mặc áo bông, cũng nóng đến mức hít sâu một hơi, đau đến hít thở không thông, hùng hổ nói: “Cô làm cái gì vậy?”
Lúc bị nước sôi rơi vào người, đối phương không sốt ruột mà đòi bỏ đi ngay nữa, mà định ở lại dây dưa nói chuyện rõ ràng với Khương Thư Lan.
Khương Thư Lan nhẹ nhõm mà thở dài một hơi.
Lúc này khu bình luận lại lần nữa hiện lên.
[Oa! Oa! Oa!]
[Luật sự ngầu quá, vậy mà lại đoán được kế hoạch của Thư Thư, ngầu quá!]
[Chúng ta đang theo dõi vở kịch này sao? Không, chúng ta đang theo dõi bình luận!]
Khương Thư Lan lúc này không có thời gian nhìn xem khu bình luận đang phát ra gì nữa, cô chú ý đến việc dù động tĩnh lớn như vậy, nhưng đứa nhỏ trong lòng người phụ nữ kia cũng không khóc lóc hay phát ra tiếng động gì.
Như vậy không được đúng cho lắm!
Trong lòng Khương Thư Lan không khỏi nghi hoặc, mặt ngoài thì xin lỗi, lôi kéo đối phương muốn chịu tội: “Đồng chí, thực sự xin lỗi, vừa rồi xe bị rung lắc, tôi cầm ấm nước không chắc, không cẩn thận làm đổ nước nóng lên người cô.”
Cô quan sát kỹ sắc mặt của đối phương, cực kỳ áy náy mà nói: “Hay là như vậy cô xem có được không? Áo bông này của cô sợ là không mặc được nữa, tôi có một bộ áo bông sẽ đền cho cô, đó là áo mẹ tôi dùng bông mới để làm cho tôi, tôi chưa từng mặc qua lần nào.”
Ngữ khí chất phát, mang theo vài phần áy náy của người nông dân chân chất.
Áo bông trên người của người phụ nữ mặt tàn nhang quấn khăn hoa kia là lúc đến đông tỉnh liền đến tiệm bách hoa mua, nhưng vì tiếc tiền nên chỉ mua một chiếc áo bông lau, lạnh chết người rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận