Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1370:

Cô nghĩ cho dù không còn thi đại học nhưng nhìn đến đống sách giáo khoa này, lại nhớ đến lão hiệu trưởng.
Phảng phất vài dòng ký ức lúc lão hiệu trưởng còn tại thế.
Sách giáo khoa cao trung được Khương Thư Lan thu thập rất nhiều, đặt ở một chỗ cao tầm 40 cen ti met, bề rộng chừng 30 cen ti met, bên trong là một chiếc rương gỗ.
Rương gỗ được làm bằng vật liệu tốt, có thể bảo quản đồ vật ở trong không bị ăn mòn.
Cho nên qua nhiều năm như vậy, đống sách giáo khoa đầy bụi kia khi lấy ra vẫn y như bộ dạng trước kia không đổi.
Chỉ là lúc mở ra bên trong toát lên một mùi hương gỗ.
Khương Thư Lan mở một quyển ngữ văn, cẩn thận vuốt ve xuống, trong lòng suy nghĩ, nếu có thể khôi phục thi đại học thì tốt rồi.
Suy nghĩ một hồi, cô cảm thấy chính mình là người ôm si nói mộng, đã bị đình chỉ nhiều năm như vậy, lại mơ tưởng đến một ngày kỳ thi đại học được khôi phục.
Cô thở dài, cầm lấy một quyển ngữ văn, chuẩn bị dạy cho bọn nhỏ một vài kiến thức cơ bản.
Cô hướng đến Nháo Nháo và An An, nhẹ giọng nói: “Hai đứa lại đây, mẹ cho hai đứa xem sách giáo khoa cao trung năm đó của mẹ.”
Lời còn chưa nói xong, hai đứa nhỏ đã lon ton chạy đến.
Khương Thư Lan nhìn đám người này, cả người đều ngây ngẩn hết ra.
Tháng 11 năm nay sẽ mở lại kỳ thi đại học?
Thời điểm cô nghe được tin tức này, trái tim như không nhịn được bắt đầu phanh phanh nhảy dựng lên.
Nếu thật là tháng 11 năm nay bắt đầu khôi phục kỳ thi đại học, cô cũng học tập ôn luyện nhiều năm rồi.
Chờ đợi nhiều năm như vậy, rốt cuộc có được thành quả hay không đây.
Khương Thư Lan nhịn không được lập tức đứng dậy, nắm tay cũng nắm chặt lại vài phần.
Nháo Nháo và An An bên cạnh cũng bị cô làm hoảng sợ.
Hai người theo bản năng mà nhìn sang.
“Mẹ ơi, mẹ làm sao vậy?”
Hai đứa nhỏ gào lên làm Khương Thư Lan nháy mắt hoàn hồn trở lại thực tại.
Cô theo bản năng đưa tay lên đặt trước lồng ngực đang loạn nhịp, hướng về phía con mà giải thích: “Không có gì đâu.”
Chỉ là trên gương mặt đã không còn giữ được nét bình tĩnh.
Thật sự muốn khôi phục kỳ thi đại học sao?
Khương Thư Lan không xác định được, bởi vì không thi đại học đã nhiều năm, lâu đến mức cô thậm chí phải từ bỏ.
Tại lúc Khương Thư Lan vẫn đang hoài nghi, đám người ở đây cũng hoài nghi.
[Trên lầu, có phải là nói sai rồi không? Thi đại học không phải bắt đầu lúc hè sao?]
[Đúng vậy, mỗi năm vào thời điểm thi đại học đều không phải là tháng bảy tháng tám tháng chín sao? Trên lầu nói tháng mười một mới thi, mùa đông ai lại tổ chức thi đại học được.]
[Thấy mọi người đều không hiểu rồi, tôi vừa đến chỗ mọi người phổ cập khoa học, hình như là khôi phục kỳ thi đại học năm thứ nhất, có tính đặc thù nhất định, vào ngày 21 tháng 10 năm 1977 âm lịch khôi phục kỳ thi đại học, thời gian này là khảo thí trung thực, còn lại hai lần từ ngày 28 tháng 11 đến 30 tháng 11, ba ngày này được xem như ba ngày khó nhất.]
Đám người lập tức liền an tĩnh.
Không biết qua bao lâu mới có một người nói lên.
[Như vậy từ lúc khôi phục kỳ thi đại học đến lúc chính thức tham gia thi tuyển chỉ có một tháng ôn tập sao?]
[Đúng vậy, cho nên lần này thi đại học cũng được coi là kỳ thi đại học khó nhất lịch sử.]
Không phải là vì đề thi khó, mà là vì trở tay không kịp.
Kỳ thi đại học bị hoãn nhiều năm như vậy, rất nhiều người đều bỏ sách giáo khoa, bây giờ đột nhiên lại nói khôi phục kỳ thi đại học.
Chuyện này đối với rất nhiều người mà nói, là việc ngài ý muốn, bởi vì từ việc thông báo đến lúc tham gia thi chỉ có một khoảng thời gian rất ngắn, quá mức gấp gáp rồi.
Nhưng cho dù là như vậy thì mọi người cũng đều không từ bỏ.
[Nhìn đến đây, đột nhiên cảm thấy thế hệ của Thư Lan bọn họ thật khó khăn.]
[Đúng vậy, mọi người xem chúng ta vì thi đại học đã ở trường cao trung học đọc ba năm, sau ba năm đều sở hữu được tri thức của giáo sư truyền đạt, thậm chí còn được gia trưởng nhượng bộ, nhưng mà nhìn Thư Thư bọn họ đi, không có thời gian, không có điều kiện, không có sách vở liền trực tiếp muốn xông pha đi thi, so với bọn họ mà nói, chúng ta hạnh phúc hơn rất nhiều.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận