Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1124:

Kết quả, Chu Trung Phong trực tiếp bắt nạt cô và bịt miệng cô.
Trong lúc Khương Thư Lan mất kiểm soát, cô đang nghĩ, cô định hỏi gì nữa đây?
Dường như đã quên mất rồi.
Ngày hôm sau khi tỉnh dậy, Khương Thư Lan cảm thấy như bị đánh khắp người, vừa định ngồi dậy thì bụng dưới nóng ran.
Khương Thư Lan nghĩ rằng cô sắp có kinh nguyệt, nhưng khi cô nhìn thì thấy… Cô gần như bật cười vì tức giận với thứ màu trắng sữa.
"Chu Trung Phong!"
Lần sau cô mà để anh lên nữa thì cô sẽ không gọi là Khương Thư Lan nữa!
Cô không có mặt mũi để gặp mọi người.
Đều là lỗi của Chu Trung Phong, không ngờ vừa mắng xong cửa đã bị đẩy ra.
Chu Trung Phong bước vào với những chậu nước, một cái ống nhổ và một chiếc cốc đánh răng có vắt kem đánh răng kẹp dưới cánh tay.
"Em đang mắng anh sao?"
Chu Trung Phong nhướng mày, đặt chiếc chậu men xuống đất, đặt ống nhổ sang một bên.
Khương Thư Lan bị bắt tại trận, khuôn mặt cô mất tự nhiên trong giây lát, cô nhanh chóng bình tĩnh lại: "Tại sao anh vẫn chưa đi làm?"
“Hôm nay anh xin nghỉ nửa ngày.” Dừng một chút, anh hạ giọng: “Anh chuyên tâm ở nhà hầu hạ em.”
Khương Thư Lan: "??"
Rất nhanh cô đã hiểu “hầu hạ” mà đối phương đã nói là có ý gì.
Nó thực sự là hầu hạ.
Mặt do đối phương rửa, răng do đối phương đánh, thậm chí còn đổ ống nhổ đi cho.
Sau khi làm xong, Chu Trung Phong lại bưng một bát cháo sò điệp và rau xanh đi vào: "Bồi bổ cơ thể."
Khương Thư Lan: "Cút đi!"
Thế này mới biết anh thương cô, tối hôm qua không thấy đối phương thương cô gì cả.
"Được thôi, mở miệng ra."
Chu Trung Phong lặng lẽ đút thìa cho cô như không nghe thấy.
Khương Thư Lan cảnh giác: "Chu Trung Phong, anh bị sao vậy?"
“Em nói cho anh biết, đêm nay anh sẽ không được phép ngủ trên giường của em."
"Phụt…"
Tề Phương bước vào sau khi đã chào hỏi, không ngờ vừa bước vào đã nghe được những lời tuyên bố mạnh mẽ như vậy.
Tiếng ‘phụt’ này ngay lập tức thu hút sự chú ý của Khương Thư Lan và Chu Trung Phong.
Hai người cùng nhìn qua.
Khương Thư Lan không ngờ rằng có người ngoài, khuôn mặt cô đột nhiên đỏ bừng, cô không thể không đá Chu Trung Phong.
Mặt của Chu Trung Phong không đổi sắc đứng lên: "Tôi đi lấy cháo nóng cho cô, hai người nói chuyện đi."
Anh không biết người đồng chí nữ này, vì vậy cô ấy chắc chắn là Tề Phương mà Thư Lan đã nói đến tối qua.
Đợi anh đi rồi, Tề Phương lập tức đặt tay lên ôm ngực: "Thư Lan, người yêu của chị thật đẹp trai."
Trên mặt của Khương Thư Lan có chút nóng lên, cô không trả lời vấn đề này, mà chỉ vào cái ghế bên cạnh giường: "Chị ngồi xuống trước đã."
Tề Phương ồ lên một tiếng, khuôn mặt kiểu lắm chuyện: "Thật không ngờ đấy, Thư Lan, chị ở nhà... lại ngầu như vậy."
Cô ấy không khỏi nói như vẹt, sau khi biết được cũng không nhịn được cười nói: "Tôi cũng thích nói câu này trước mặt Lộ Kiến Quốc."
“Nhưng mà, Thư Lan, tôi nói cho chị biết, nói như thế này cũng vô ích thôi, những người đàn ông hôi hám đó sẽ được nước lấn tới.”
"Chị phải thế này…” Tề Phương ghé vào tai Khương Thư Lan và thì thầm vài lời.
Khương Thư Lan sửng sốt: "Có thể sao?"
"Đương nhiên là có thể rồi, nếu không, chị nghĩ tại sao Lộ Kiến Quốc lại nghe lời tôi như vậy?"
"Thư Lan à, chị vẫn quá thành thật rồi, chị phải nhớ kỹ, những chuyện kiểu này, phụ nữ chúng ta phải làm chủ, nam nhân sao? Nam nhân không là cái thứ gì sất."
"Muốn kiểm soát bọn họ đến chết, về phương diện này, nhất định phải giành được thế chủ động."
Đây là lần đầu tiên Khương Thư Lan nghe loại ý kiến như vậy.
Cô hoàn toàn chết lặng và ngạc nhiên nhìn Tề Phương.
Hôm qua, cô vẫn coi Tề Phương như một đứa em gái, nhưng những gì cô ấy nói hôm nay, Khương Thư Lan cảm thấy rằng Tề Phương có chút trưởng thành giống như một người chị gái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận