Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 838:

Cô chắc chắn sẽ rất khó chịu, khó chịu đến muốn khóc.
“Em không muốn, em muốn cha mẹ của em sống lâu trăm tuổi.”
“Được được được, thì tính là sống lâu trăm tuổi, thì ảnh này vẫn phải chuẩn bị trước, em cảm thấy có đúng không?”
Khương Thư Lan không lên tiếng, đúng thì đúng, nhưng cô vẫn không muốn.
“Vậy anh đổi góc nhìn khác, nếu mà anh và em đến bảy tám chục tuổi, yêu cầu Nháo Nháo cùng An An đưa chúng ta đi quán chụp ảnh để chụp hình, bọn chúng lại bởi vì không có biện pháp tiếp thu mà không đi, vậy trong lòng em suy nghĩ như thế nào?”
Chu Trung Phong cực ít một lần nói nhiều lời nói như vậy, nhưng mà ở trước mặt Khương Thư Lan, anh lại cực kì có kiên nhẫn.
Khương Thư Lan cúi đầu nhìn An An dưới tay: “Em sẽ đánh nó.”
Làm sao có thể làm chậm trễ việc sau này của cô cùng với Chu Trung Phong chứ.
“Vậy... Em nói xem tâm tình hiện tại của cha mẹ, có phải cũng giống em sau này hay không?”
Kỳ thật, cha Khương cùng mẹ Khương yêu cầu rất đơn giản, mỗi người chụp một tấm ảnh chân dung, dùng để sau khi mất làm di ảnh.
Chính là bởi vì Khương Thư Lan quá ỷ lại vào bọn họ, yêu thương bọn họ quá mức, cô không muốn tiếp thu sự thật này mà chọn lựa trốn tránh.
Khương Thư Lan không muốn đối mặt sự thật này, cha Khương với mẹ Khương lại làm sao nguyện ý chứ?
Bọn họ hận không thể sống ở bên Khương Thư Lan cả đời, muốn thấy cô cả đời bình an vui vẻ, không phải chịu một chút khó khăn trong cuộc sống.
Nhưng mà không có biện pháp.
Cha Khương cùng với mẹ Khương cũng không có biện pháp, không ai có thể làm bạn với con cái cả đời, bọn họ cũng vậy, không thể làm được.
Giữa cha mẹ và con cái, sinh ra đã định trước là một lần rời xa.
Nghe được Chu Trung Phong nói, Khương Thư Lan trầm mặc. Biết thì biết, nhưng tiếp thu thì khó tiếp thu.
Thấy cô vẫn không nói lời nào, Chu Trung Phong thở dài: “Ông bà nội của anh từ mười mấy năm trước cũng đã sớm chuẩn bị tốt ảnh chụp cùng với quan tài.”
Tình cảm của anh và ông bà nội còn sâu đậm hơn với bố mẹ.
Năm đó anh cũng không có biện pháp tiếp thu, chính là thời gian trôi qua lâu rồi liền bình thường trở lại.
Ông bà nội của anh đã hơn tám mươi tuổi, so với cha mẹ Thư Lan còn già hơn rất nhiều.
Bọn họ mới chân chính là những người sống một ngày lại ít đi một ngày.
Nước mắt Khương Thư Lan lập tức theo dòng chảy xuống: “Chu Trung Phong, anh nói xem người vì sao phải làm như vậy?”
Cô không hiểu.
Cảm xúc của Khương Thư Lan có chút không đúng, phải nói là từ thời điểm mang thai liền có một ít dấu hiệu. Mãi cho đến khi sinh em bé xong, cảm xúc của cô càng thêm mẫn cảm. Đối với một chút việc nhỏ, cô sẽ mau mước mắt.
Cho nên ở nhà bọn họ, Chu Trung Phong vẫn đều luôn rất cẩn thận mà chú ý cảm xúc của Thư Lan, cố gắng không làm cho cô khổ sở.
Nhưng mà... Lúc này thì lại thật thất sách.
Trả tiền chụp ảnh cho cha mẹ ruột, ảnh chụp là di ảnh sau này treo ở linh đường cúng bái. Chuyện này đối với cảm xúc mẫn cảm của Khương Thư Lan mà nói, chính là một loại kích thích cảm xúc cực mạnh.
Điều này đối với trạng thái tâm lý chưa kịp khôi phục lại của Khương Thư Lan mà nói, tương đương với việc cảm xúc càng thêm trầm trọng, nên mới có một màn như này.
Cô yêu quý cha mẹ mình, rồi lại không có biện pháp tiếp thu tương lai cha mẹ sẽ thực sự không còn nữa.
Chu Trung Phong hít sâu một hơi, anh thay đổi một cách nói khác.
“Cha mẹ còn chờ đợi trong quán chụp ảnh, trên người họ cũng không mang tiền, ông chủ quán chụp ảnh kia anh thấy cũng là kẻ yêu phú ngại bần. Em là con gái ruột, nếu mãi không đi vào trả tiền chụp ảnh cho cha mẹ, sợ rằng lại chờ đợi, ông chủ sẽ ghét bỏ cha mẹ nghèo kiết hủ lậu.”
“Hơn nữa... Bà lão Na cũng ở đó, cha mẹ đưa ra yêu cầu chụp ảnh cá nhân, lại bị con gái ruột từ chối, em nói xem cha mẹ ở trước mặt bà lão Na cùng ông chủ cửa hàng chụp ảnh này, còn mặt mũi để vào chỗ nào được?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận