Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 633:

Cô cũng chỉ là muốn theo Chu Trung Phong leo núi, từ khi mang thai đến giờ, cô cơ hồ đều không đi ra ngoài chớ nói chi là ra biển leo núi bắt con này con kia.
Người trong nhà xem cô như là búp bê, nơi này không thể đi, nơi đó không thể đi.
Khó có được cơ hội ra ngoài chơi, cô đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Chẳng qua ngược lại là khung bình luận cho cô lời nhắc nhở. Xem ra cô tiện tay chỉ bừa sơn động kia, đúng là có gì đó rồi.
Đúng lúc mọi người thất thần, Khương Thư Lan tiếp tục thử: “Nếu không thì cứ đi sơn động mà em vừa nói đi! Em thật sự nghe được tiếng chim yến kêu.”
Cô thực sự không nói dối, trước đó tiếng kêu rất yếu ớt, chỉ là cô thoáng nghe qua thôi.
Lời này làm tất cả mọi người hoàn hồn.
Mọi người hai mặt nhìn nhau: “Nếu không cứ nghe Thư Lan đi!”
Chu Trung Phong ừ một tiếng, lôi kéo Thư Lan đi về phía sơn động kia trước, nhưng không có trực tiếp đi vào, mà là nhặt tảng đá lên, dùng hết sức lực ném vào.
Qua một lúc lâu cũng không nghe thấy hồi âm.
Chu Trung Phong có chút giật lông mày: “Cái sơn động này sợ là rất sâu.”
Kỳ thật, anh có thể đi vào, nhưng Thư Lan thì không thích hợp đi vào, dù sao cô vẫn đang mang thai.
Mà trong hang núi này, không chừng có dơi và mấy loại chim đáng sợ, e là sẽ làm Thư Lan bị thương.
Khương Thư Lan và Chu Trung Phong ở bên nhau lâu như vậy, sự ăn ý của hai người đương nhiên là có, cô lập tức hiểu được ý trong lời nói của đối phương.
Không khỏi lôi kéo cánh tay Chu Trung Phong, thấp giọng nói: “Để cho em đi vào cùng anh đi, có anh che chở cho em, nhất định em không có việc gì đâu.”
Trong giọng nói không khỏi tràn đầy ý ỷ lại và tín nhiệm đối phương.
Hơn nữa còn nâng Chu Trung Phong lên cao như vậy.
Miêu Hồng Vân và Vương Thủy Hương đứng bên cạnh nghe được, không khỏi liếc nhìn nhau một cái. Hai người suy nghĩ một chút, nếu như đến chỗ sẽ có nguy hiểm như hang động này, anh chồng nhà mình không cho vào theo. Các cô sẽ có phản ứng thế nào?
Miêu Hồng Vân cảm thấy bản thân có thể sẽ như sư tử Hà Đông ra sức rống, sau đó buôn lời chửi bới anh chồng, tốt lắm cái tên Na Tây Quan thối, không mang tôi đi vào cùng đúng không?
Nhìn xem tôi có đánh chết đầu chó nhà anh không hả?
Bên cạnh, Vương Thủy Hương cũng không kém hơn nhiều, chị ấy cảm thấy nếu lão Lý nhà mình không mang theo chị ấy, ha ha... Vậy thì chị ấy có thể đem đầu lão Lý vặn xuống làm cầu đá, đừng nói là nũng nịu, lập tức nộ khí xung thiên được không?
Hận không thể liều mạng cùng đối phương.
Có thể nào sẽ giống kiểu này của Khương Thư Lan chứ, giương ra gương mặt trong trắng tinh khiết, giọng nói mềm mại, mang theo vài phần khẩn cầu và nũng nịu.
Đừng nói Chu Trung Phong, dù là hai người Vương Thủy Hương và Miêu Hồng Vân đều chịu không nổi, Khương Thư Lan xuống nước với thần thái dịu dàng này, các cô nào có thể không chiều theo Thư Lan được đây?
Đừng nói mang cô đi sơn động, chính là cô muốn lên trời, hái sao cũng có thể lập tức hái xuống.
Quả nhiên, lúc trước thái độ của Chu Trung Phong còn có chút do dự, nháy mắt đã mềm xuống, mang theo vài phần bất đắc dĩ: “Vậy em đi theo anh, theo sát vào, chớ đi lung tung.”
Khương Thư Lan gật đầu như con gà mổ thóc: “Em nhất định sẽ không gây thêm phiền phức cho anh.”
Cô khẳng định là phải đi vào rồi, bởi vì bình luận bảo trong động có rất nhiều ngã rẽ, nếu cô không theo vào, bọn họ sẽ rất khó tìm được vị trí chính xác của tổ chim yến.
Mà cô đi vào, có lẽ dựa theo lời nhắc nhở trong khung bình luận nên có thể nhanh chóng tìm được tổ yến.
Dù sao trước đó mấy bình luận chỉ dẫn cũng không ít, tất cả đều là lời đúng đắn.
Chu Trung Phong và đoàn trưởng Na bắt đầu chuẩn bị bó đuốc, trong động quá tối, không đốt lửa, căn bản không thấy được cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận