Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1518:

Hiện tại bởi vì Thâm Thị rất thu hút kinh doanh, áp lực ở ngân hàng cũng lớn, người quản lý như dượng của Tiểu Cầm, trên người cũng có chỉ tiêu cho vay cố định, nếu như không đạt được thì coi như chưa hoàn thành được nhiệm vụ giao cho.
Mà Tiểu Cầm ở trung gian giữa hai người như vậy coi như giúp cho cả hai bên cùng có lợi.
Nhưng mà nếu không nhờ có Tiểu Cầm cùng với Hồ Vịnh Mai thì Khương Thư Lan cũng khó mà gặp được quản lý.
Bởi vì những người như bọn họ, chỉ giống như những người có tiền mà đi cho vay thôi, bởi vì như vậy mới có thể kiếm lại được tiền.
Về phần người thường như cô thì không cần lo lắng.
Vậy nên, phương diện này coi như là thiện duyên, coi như âm kém dương sai, giúp Khương Thư Lan quen được quản lý Từ, sau khi hai bên đã thỏa thuận xong, lúc Khương Thư Lan chuẩn bị ký tên.
Bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa: “Chị, có người tìm chị.”
Khương Thư Lan gật đầu xin lỗi với mấy người quản lí Từ, lập tức đi ra ngoài thì nhìn thấy Cát Hồng Sơn.
Cát Hồng Sơn đi thẳng về phía Khương Thư Lan mà nói: “Đồng chí Khương, cô không cần phải vay nữa, tôi sẽ bán cho cô luôn với giá sáu trăm vạn.”
Chỉ trong nháy mắt, Khương Thư Lan lập tức trở nên ngơ ngác, đối phương tuyệt đối sẽ không nhường chút lợi ích nào cho người khác, cô biết rõ điều này.
Nhưng Cát Hồng Sơn lại nhường cho cô hai trăm vạn tệ như vậy, đây là vì sao chứ?
Khương Thư Lan không hiểu nổi.
“Cát tổng, anh nói như vậy là có ý gì?”
Hai bên bàn bạc cũng không phải chỉ một ngày hai ngày, nếu như đối phương có thể nhượng bộ thì đã nhượng bộ ngay từ khâu đàm phán rồi.
Chứ không phải như bây giờ.
Khi cô đang ký hợp đồng vay tiền với ngân hàng, đối phương lại đột nhiên nhượng bộ hai trăm vạn, đây không phải là số tiền nhỏ, không phải là hai trăm tệ, cũng không phải hai nghìn tệ, mà là hai trăm vạn tệ.
Nếu không có gì uẩn khúc chắc chắn Khương Thư Lan sẽ không tin ngay được.
Cát Hồng Sơn không nhìn vào ánh mắt Khương Thư Lan mà chỉ cười nói: “Thư Lan, vì cái gì thì cô không cần quan tâm đâu.”
“Cô chỉ cần biết rằng, hiện tại tôi nguyện ý bán lại Hằng Nhuận Điền Sản cho cô với giá sáu trăm vạn tệ, cô có đồng ý không?”
Lúc này xung quanh lập tức im lặng.
“Nếu như cô muốn thì hiện tại chúng ta lập tức ký hợp đồng luôn.” Cát Hồng Sơn vỗ ngực nói: “Luật sư của cô cũng đang ở đây, tôi có thể đưa cho các cô hợp đồng luôn, Cát Hồng Sơn tôi tuyệt đối không có ý muốn lừa gạt người khác.”
Khương Thư Lan im lặng một hồi, cô không rõ đối phương rốt cuộc tại sao lại làm như vậy, nhưng nghĩ đã đến bước này rồi, lùi lại không phải phong cách của cô, cô đưa mắt ra hiệu với Lê Lệ Mai, kêu cô ấy nhận lấy hợp đồng.
Hai người đã có nhiều năm ăn ý với nhau, Lê Lệ Mai lập tức hiểu được ngay.
Lê Lệ Mai nhận lấy hợp đồng mà Cát Hồng Sơn đưa qua, rất nhanh đã lật xem hết.
Cô ấy lắc đầu với Khương Thư Lan, ý bảo không có vấn đề gì hết.
Khương Thư Lan nghi hoặc, cô nhìn Cát Hồng Sơn: “Cát tổng, tôi cần một lý do.”
Đối phương nếu như không có ý muốn hãm hại lừa gạt hay lừa dối ai thì không thể vô duyên vô cớ mà cho không cô hai trăm vạn như vậy được.
Điều này khiến cho Khương Thư Lan có chút bất an.
Lúc này Cát Hồng Sơn không khỏi trầm mặc: “Nếu như cô đã hỏi thì tôi cũng nói thật, có người muốn chôn cùng với tôi và Hằng Nhuận Điền Sản.”
“Mà cả Thâm Thị này, người nguyện ý mua cùng với dám mua chỉ có mình Khương Thư Lan cô mà thôi.”
“Thư Lan, cô nói xem tôi còn lựa chọn nào khác không?”
Đây cũng có thể coi là lý do, nhưng cũng không đúng chút nào.
Khương Thư Lan kiên quyết nói: “Tôi sắp ký hợp đồng cho vay với ngân hàng rồi, anh hoàn toàn có thể đợi tôi ký xong rồi bán cho tôi với giá tám trăm vạn.”
Đây mới hợp lý.
“Không, tôi không có thời gian, ngân hàng ít nhất phải một tuần mới đưa tiền được, mà tôi muốn rời Thâm Thị nhanh một chút, càng nhanh càng tốt.” Thấy Khương Thư Lan vẫn còn hoài nghi, Cát Hồng Sơn lấy ra một lọ thuốc: “Hay là trong mắt của Thư Lan, mạng của tôi còn không bằng hai trăm vạn?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận