Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 406:

Phó chủ tịch Tiền quay đầu nhìn Khương Thư Lan, trong mắt hắn ta xẹt qua một tia kinh ngạc, đồng chí này thật xinh đẹp, hắn ta có cảm giác như ở một nơi cằn cỗi thế này, vì sự xuất hiện của cô mà trở nên màu sắc hơn.
Phó chủ tịch Tiền thu hồi ánh mắt, hắn ta cười cười: “Cô là đồng chí Khương Thư Lan sao?”
Khương Thư Lan gật đầu: “Đúng vậy.”
“Cảm ơn cô đã cống hiến cho hợp tác xã tín dụng chúng tôi, đã cống hiến cho sự xây dựng của quốc gia.”
Sau đó phó chủ tịch Tiền quay đầu nhìn Lý Hồng Anh, Lý Hồng Anh lập tức hiểu rõ.
Cô ấy rất thức thời đưa cờ thưởng trong tay cho phó chủ tịch Tiền.
Phó chủ tịch Tiền nhận lấy cờ thưởng, hắn ta đưa cho Khương Thư Lan: “Đồng chí Khương Thư Lan, cảm ơn cô đã mua công trái xây dựng Tổ quốc, tôi thay mặt hợp tác xã, cảm ơn cô.”
Cờ thưởng màu đỏ viền vàng, trên mặt viết bốn chữ ưu tú tiên tiến rất to.
Chữ màu vàng kim trông rất bắt mắt.
Vốn dĩ Khương Thư Lan mua công trái vì kiếm tiền, cô không ngờ tới mọi chuyện lại đến bước này.
Lúc cờ thưởng màu đỏ mạ vàng nằm trong tay cô, cô cảm thấy có chút bỏng tay.
Cô không nhịn được mà nói: “Hợp tác xã quá khen rồi, tôi chỉ làm một chuyện bình thường mà người dân nên làm thôi.”
Cô càng khiêm tốn, càng không nhận chuyện này thì càng thể hiện cô có phẩm chất đạo đức cao quý.
Phó chủ tịch Tiền cảm thán với Lý Hồng Anh: “Nếu ai cũng có tư tưởng giác ngộ tiến bộ như đồng chí Khương Thư Lan, nào có việc quốc gia phát hành công trái mà không bán đi được như vậy chứ?”
Thật ra không phải chỉ có mỗi hợp tác xã trên hải đảo này không bán được công trái, mà những nơi khác cũng vậy, nhưng ít nhiều gì cũng có người mở hàng.
Còn hợp tác xã ở hải đảo này, mấy tháng liền vẫn chưa được mở hàng, phía trên nóng nảy cho nên mới phái hắn ta xuống khảo sát.
Nhưng mà hắn ta không nghĩ tới sẽ gặp được một cảnh tượng mua công trái mãnh liệt đến như vậy.
Mà tất cả những thứ này đều là nhờ nữ đồng chí trước mặt mang lại!
Người đứng ở bên cạnh nghe vậy, dường như nghĩ ra gì đó: “Phó chủ tịch Tiền, anh yên tâm, chúng tôi là quân tẩu, nhất định chúng tôi sẽ dẫn đầu mua công trái xây dựng Tổ quốc, nhất định sẽ dốc một phần công sức vì quốc gia.”
Người nói là Từ Mỹ Kiều.
Tuy lời này nghe rất tốt đẹp, nhưng lại được nói ra ngay lúc này, nghe vào có vẻ như cố tình.
Phó chủ tịch Tiền cười: “Tôi thay mặt hợp tác xã, thay mặt quốc gia, cảm ơn mọi người.”
Từ Mỹ Kiều cũng lập tức cười, một bộ dạng như vì quốc gia mà có thể đầu rơi máu chảy: “Đây là chuyện chúng tôi nên làm.”
Vương Thủy Hương bên cạnh nhìn thấy màn này, chị ấy muốn phỉ nhổ đến nơi: “Nói dễ nghe thật đấy, cô còn chưa có đi mua, hiện giờ chỉ có ba người chúng tôi mua thôi.”
Khương Thư Lan cười cười, cô nhìn Từ Mỹ Kiều, cũng không nói gì thêm nữa.
Từ trước đến giờ dệt gấm thêu hoa rất dễ, đưa than ngày tuyết mới khó, cô là người đầu tiên mua công trái, nên đã ăn được thứ ngon ngọt nhất rồi, người sau muốn ăn thì cũng chỉ có lợi nhuận mà thôi.
Chứ không đụng được đến cái danh tiếng thơm ngon này, cho nên cô chẳng sợ gì cả.
Lý Hồng Anh cười tiếp lời, cô ấy giới thiệu với phó chủ tịch Tiền: “Đúng vậy, người mua đầu tiên là đồng chí Khương Thư Lan, người mua thứ hai là đồng chí Miêu Hồng Vân, thứ ba là Vương Thủy Hương, bọn họ đều có những suy nghĩ rất tốt!”
Những lời này làm cho Từ Mỹ Kiều trước đó còn cười nói với phó chủ tịch Tiền lập tức cười không nổi nữa.
Quả nhiên sự chú ý của phó chủ tịch Tiền bị dời đi, hắn ta nhìn về phía nhóm ba người của Khương Thư Lan: “Mọi người đều là những đồng chí tốt!”
“Nhất là đồng chí Khương Thư Lan, rất khó cho cô khi là người đầu tiên mở hàng, nhưng cô đã làm được, đúng là không dễ dàng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận