Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 518:

Nhưng không ngờ đến, sau khi Chu Trung Phong đi học ở trường quân đội, anh lại đi tới hải đảo, mấy năm nay, hắn ta nghe ông bà của Chu Trung Phong khoe khoang không ngừng.
Cái gì mà Chu Trung Phong lại thăng chức.
Cái gì mà bây giờ Chu Trung Phong là phó đoàn trẻ tuổi nhất hải đảo.
Nghe nhiều đến mức khiến cho Hứa Vệ Phương liền không phục, với thành tích thi đại học của hắn ta, hắn ta có thể áp đảo Chu Trung Phong một cách hoàn toàn, sao cuối cùng lại thành ra như vậy?
Hắn ta bị Chu Trung Phong áp đảo một đầu thì cũng thôi đi, ông bà của Chu Trung Phong cũng áp đảo ông bà hắn ta một đầu.
Điều này làm người khác không vui vẻ nổi.
Nhưng mà có lẽ vẫn còn một phần đánh giá nhỏ, nên sau khi Hứa Vệ Phong nhận được thông báo, hắn ta cố ý đi từ thủ đô đến hải đảo, vì để tiếp nhận hạng mục rừng cao su.
Với lại, Hứa Vệ Phương đã sớm có tâm tư nhập ngũ để so sánh với Chu Trung Phong.
Hắn ta đã sớm có âm mưu này, hắn ta không chỉ là sinh viên đại học Yến Kinh, mà bây giờ, hắn ta được phân tới quân đội, có chức danh, cũng xem như là người của quân đội.
Nhưng mà vốn dĩ hắn ta cho rằng có thể, nhưng trăm triệu lần không ngờ được, lúc này hắn ta bị Chu Trung Phong xát vào lòng như vậy.
Hứa Vệ Phương giận đến mức nghiến răng: “Chu Trung Phong, cậu nhìn xem có hay không.”
Lần này hắn ta tới, hắn ta sẽ không để Chu Trung Phong có trái ngọt mà ăn.
Chu Trung Phong thản nhiên cười: “Chừng nào thì cậu cưới vợ?”
Hứa Vệ Phương: “…”
Lần này hắn ta tới hải đảo, cũng không phải không tồn tại cái suy nghĩ tránh né mấy người già trong nhà thúc giục kết hôn.
Kể từ khi Chu Trung Phong kết hôn, ông bà của anh không ngừng khoe khoang với Hứa gia bọn họ, cái gì mà hôm nay cháu dâu làm một bữa tiệc hải sản rất lớn cho cháu trai chúng tôi.
Ngày mai cháu dâu làm cho cháu trai chúng tôi bánh cuốn vịt nướng mà nó thích nhất.
Tóm lại một ngày bọn họ cũng không ngừng nghỉ, có ông bà Chu Trung Phong thúc đẩy, ông bà hắn ta, làm gì chịu buông tha cho hắn ta.
Hôm nay nhìn xem cái mũi của hắn ta không phải cái mũi nữa rồi, đôi mắt cũng không phải đôi mắt nữa.
Hứa Vệ Phương không có cách nào khác nên mới đến hải đảo, một là để tiếp nhận những công việc tiếp theo của rừng cao su, hai là để tránh né việc bị thúc giục kết hôn, ba là đến xem xem vợ của Chu Trung Phong trông thế nào.
Thời niên thiếu rõ ràng bọn họ đã thề, đời này sẽ không cưới vợ, chỉ chạy theo sự nghiệp.
Sao Chu Trung Phong này lại cưới vợ chứ?
Một mình hắn ta cứ như vậy biến thành chó độc thân sao?
Nhưng mà khi nhìn thấy dáng vẻ của Khương Thư Lan, xem như hắn ta đã hiểu rõ, vì sao Chu Trung Phong bỗng nhiên cưới vợ.
Nhan sắc này, nếu mà so với những nữ đồng chí theo đuổi Chu Trung Phong ở thủ đô, không biết đẹp hơn gấp bao nhiêu lần.
Với lại nhìn cô rất có năng lực thì phải?
Bỗng nhiên Hứa Vệ Phương nghĩ đến cái gì đó, hắn ta làm mặt quỷ với Chu Trung Phong: “Vợ cậu có em gái không?”
“Giới thiệu cho tôi một người xem nào!”
Không được, phải là chị gái mới đúng, như vậy hắn ta sẽ là anh rể của Chu Trung Phong.
Chu Trung Phong nâng mắt: “Không có.”
Sau đó, anh cũng lười phải phản ứng với người này nên quay đầu nhìn về phía tư lệnh Cao và sư trưởng Lôi: “Không biết lãnh đạo có việc gì? Nếu không có chuyện gì thì cháu đề nghị mọi người nên về trước, bên bọn cháu còn phải sắp xếp cho nhóm người già, phụ nữ và trẻ em.”
Những người già lớn tuổi, phụ nữ và trẻ em kia đều đã ngồi nằm từ rất lâu, vốn dĩ không thể trở về dân tộc Lê được.
Với lại có rất nhiều người vẻ mặt không tốt lắm, phải đưa đến phòng y tế kiểm tra.
Người to gan giống như Chu Trung Phong, dám trực tiếp đuổi lãnh đạo đi, thật sự rất hiếm thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận