Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1383:

Cha Khương cùng mẹ Khương vui mừng nhất, trước kia bọn họ ở cùng Thư Lan nhiều năm, năm nay vì bọn họ cố ý không đi hải đảo cho nên phải xa Thư Lan mấy tháng, thật sự là rất mong nhớ cô.
Vừa nghe thấy âm thanh ầm ầm xe dừng ngoài cổng, cả nhà đều ngừng động tác, toàn bộ đều chạy ra đến cửa.
Còn có cả cháu dâu mới Minh Hà, mang theo đứa em gái thứ ba Hồng Cầm cùng nhau đi ra cửa.
Hồng Cầm không phải là người nhà của bọn họ, là bên ngoài gả vào, cho nên đối với Khương Thư Lan cũng rất quen thuộc.
Nhưng mà cô nhìn cả nhà như vậy khiến cô không khỏi bất an.
Nghe nói nhà mình có cô là lợi hại nhất, cũng không biết, có thể hay không ngại cô không tốt sao.
Hồng Cầm có chút thấp thỏm, Khương Thư Lan từ trên ghế phụ trên xe nhảy xuống dưới.
Cô vừa xuống xe, cha Khương và mẹ Khương liền đi đến đón, gắt gao mà bắt lấy tay Thư Lan: “Thư Lan.”
Chỉ là một cái tên, nhưng lại chứa đầy vô vàn yêu thương.
Mặt cháu dâu Hồng Cầm nhìn Khương Thư Lan, trong mắt mặt hiện lên một tia kinh diễm, nhà mình có cô cũng thật đẹp, xinh đẹp đến mức làm cô ấy không biết nên hình dung như thế nào cho tốt.
Cô đi đến, vợ Khương Học Vệ đẩy đẩy cô: “Hồng Cầm, đây là cô út của chúng ta.”
Hồng Cầm mới giật mình hoàn hồn, có chút ngượng ngùng nói một tiếng: “Cô, người quá đẹp, làm con nhìn đến mức mơ hồ rồi.”
Khương Thư Lan nhịn không được mà bật cười, từ trong đã chuẩn bị sẵn một bao lì xì, đưa cho cô ấy: “Con cũng thật xinh đẹp.”
Hồng Cầm có tướng mạo rất tốt, lông mày tinh tế, đôi mắt tròn tròn, gương mặt rất ôn hòa không hề mang chút ác ý hay tướng mạo nào xấu cả.
Hồng Cầm có chút đỏ mặt, nhìn bao lì xì này, cô ấy lại không biết có nên nhận lấy hay không.
Trưởng bối trong nhà là cha Khương lên tiếng nói: “Con cứ nhận đi, là tâm ý của cô con mà.”
Hồng Cầm cùng với Khương Thư Lan đều có chút kinh ngạc.
Người trước cảm thấy hai người này tuổi cũng quá trẻ, thoạt nhìn so với bọn họ cũng không kém nhau nhiều tuổi là bao.
Mà Khương Thư Lan bỗng dưng bừng tỉnh ngộ ra một việc lớn, hiện giờ cô thật sự trở thành trưởng bối, ngày xưa trong các anh chị em cũng là người, cũng đều thành gia lập nghiệp hết cả rồi.
Chờ cả nhà làm theo tục lệ xong, Khương Thư Lan liền hỏi: “Cô Từ của con hiện giờ đang ở nơi nào, mọi người biết không?”
“Bà ấy ở tại cách vách đại đội, không ở đại đội của chúng ta, nói là chờ con quay về sẽ liền tới đây tìm con.”
Đến nỗi tài liệu phân thi đại học, Từ Cúc Hương đều không tin giao cho bất cứ ai cả, cho dù là người nhà họ Khương cũng vậy.
Bà muốn tận mắt nhìn thấy đến Khương Thư Lan quay về, bà phải tự mình giao tư liệu trong tay cho đối phương, lúc này mới xem như viên mãn.
Khương Thư Lan nhìn địa chỉ nói: “Sáng mai con liền lên đường tìm cô Từ.”
Chờ đến sáng sớm hôm sau, bầu trời chỉ mới bắt đầu sáng lên đôi chút, Khương Thư Lan đã thay quần áo, đem theo vài lễ vật trong nhà đã chuẩn bị kĩ, theo chân anh ba Khương đi cùng nhau.
Chân trước chân sau từng bước hướng đến chỗ cách vách đại đội mà đi.
Lộ trình đi hơn một giờ đồng hồ, thật sự đi rất vất vả.
Vừa mới chuẩn bị gõ cửa đã nghe thấy trong sân vườn truyền đến một trận cãi vã kịch liệt: “Từ Cúc Hương, chị có thẹn trong lòng không, Mạch Tử thân là cháu trai của chị, chị biết rõ, nó cũng muốn tham gia thi đại học, chị lại đem tư liệu đại học trân quý như vậy đem đưa cho một người còn không phải là người nhà, mới trở về đây, cô ta là người ngoài cơ mà?”
Nghe được lời này xong, Khương Thư Lan ra tay gõ cửa một tiếng, bên cạnh sắc mặt của anh ba Khương cũng không phải tốt lắm.
Không nghĩ tới vừa đến cửa, liền gặp tình huống nan giải như này.
Khương Thư Lan muốn gõ cửa, lại bị anh ba Khương ngăn cản, anh muốn biết, vị cô Từ này có thể cự tuyệt đối phương hay không.
Cho nên bọn họ quyết định dừng trước cửa.
Nhưng Khương Thư Lan trầm mặc một lát, Từ Cúc Hương đang ở thế khó xử như vậy, cho nên cô liền tránh đi tay của anh ba Khương mà gõ mở cửa: “Cô Từ người ở đâu? Con là Khương Thư Lan.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận