Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 238:

Còn Vương Thủy Hương sau khi nhìn thấy được đá ngầm liền nói: “Coi như hôm nay chúng ta rất may mắn, nghe nói xung quanh mấy loại đá ngầm này có rất nhiều ốc cùng với sò.”
Dừng một lúc, chị ấy nháy mắt ra hiệu với Khương Thư Lan: “Nếu may mắn hơn nữa, còn có thể bắt được hàu, đây là vật quý đối với đàn ông đó.”
Vật quý đối với đàn ông sao?
Khương Thư Lan mở to đôi mắt, ánh mắt của cô cực kỳ xinh đẹp, trắng đen rõ ràng, đuôi mắt hơi rộng ra, thoạt nhìn trông vô cùng ngây thơ.
“Sao chị lại nói như vậy?”
Cô đang cảm thấy rất hứng thú.
Vương Thủy Hương và Miêu Hồng Vân liếc nhìn nhau, cười đen tối: “Thư Lan à, em mới kết hôn nên không hiểu.”
Chị ấy vỗ ngực mình mà nói: “Người đã kết hôn mười mấy năm như chị mỗi lần đi biển liền muốn bắt được hàu về cho chồng bồi bổ, khiến anh ấy có thêm nhiều sức lực.”
Cái này...
Khương Thư Lan như bị lọt vào tầng sương mù: “Hàu có thể giúp cho cơ thể thêm khỏe mạnh sao ạ?”
Vương Thủy Hương nghĩ nghĩ, tráng dương thì chắc cũng khiến cơ thể khỏe mạnh mà, chị ấy gật đầu.
Khương Thư Lan vui vẻ: “Vậy em nên kiếm thêm nhiều một chút.”
Loại đồ tốt cho cơ thể như vậy sao có thể không tìm được chứ?
“Đúng đúng đúng, tìm về nấu để bồi bổ cho chồng em đi.” Vương Thủy Hương tỏ vẻ cười xấu xa.
Khương Thư Lan vẫn chưa hiểu hết được, tại sao chỉ bổ đối với đàn ông chứ? Còn đối với cô thì không bổ sao, còn có hai đứa nhỏ nữa!
Chỉ có Miêu Hồng Vân nhìn qua nhìn lại, nhịn không được mà nở nụ cười: “Hai người đúng là gà học vịt giảng.”
Một người thì giảng là giúp tráng dương.
Một người lại hiểu thành giúp cơ thể khỏe mạnh.
Đây mà gọi là giảng giải sao?
Miêu Hồng Vân kiễng chân, hướng về phía Khương Thư Lan thấp giọng nói nhỏ một câu.
Khương Thư Lan sau khi hiểu được loại hàu này có ý nghĩa gì đối với đàn ông rồi, mặt lập tức đỏ lên, giậm chân: “Hai người thật là đáng ghét!”
Thấy cô bị đùa một chút thôi là mặt đã đỏ lên rồi, Miêu Hồng Vân không khỏi sửng sốt.
Vương Thủy Hương trợn tròn mắt, cười ha ha: “Thư Lan à, em đâu còn là người con gái chưa kết hôn đâu?”
Cũng coi như là còn trẻ nên dễ dàng ngượng ngùng như vậy. Đợi sau khi kết hôn sinh con, đều đã là vợ chồng lâu năm rồi, sẽ quen hết mọi chuyện thôi.
Cũng giống như chị ấy vậy. Trước kia người ta thường nói ba mươi như sói, bốn mươi như hổ, chị ấy còn không tin, nhưng hiện tại thì tin rồi.
Lời này nói ra, mặt của Khương Thư Lan lại càng đỏ hơn, chạy về phía chỗ đá ngầm ở phía xa xa, không định nói gì nữa.
Để cho bọn họ tự nói chuyện với nhau.
Chỉ còn lại Vương Thủy Hương và Miêu Hồng Vân hai mặt nhìn nhau: “Sao tôi cứ cảm thấy như hai vợ chồng Thư Lan vẫn chưa có chuyện gì ấy nhỉ?”
Miêu Hồng Vân ở bên cạnh nói thầm: “Hôm qua lúc hơn mười một giờ, quân đội không phải tạm thời tập hợp sao? Chồng tôi cũng đi ra ngoài, không chừng chồng của Khương Thư Lan cũng ra ngoài.”
Nếu như chưa viên phòng thì cũng không ngăn cản được.
Ở trong quân đội vô cùng bận bịu, làm gì có thời gian quan tâm đến cảm nghĩ chứ.
Vương Thủy Hương vừa nghe thấy vậy liền chớp chớp mắt: “Nếu vậy thì phó đoàn Chu cũng thật là, cưới được người vợ đẹp tựa tiên nữ như vậy về nhà, cậu ấy làm sao có thể nhịn được vậy?”
Nếu không phải bọn họ chỉ thích đàn ông thì cũng đã cưới Khương Thư Lan về rồi.
Khương Thư Lan thực sự rất đẹp, khiến cho cả phụ nữ cũng phải yêu mến.
“Ai nói không phải đâu!” Miêu Hồng Vân cũng thì thào theo.
Hai người thấy Khương Thư Lan cùng với hai đứa nhỏ đã chạy đi xa rồi, lúc này mới không tán gẫu nữa mà nhanh chóng chạy theo.
Khương Thư Lan đi về phía trước, mặt nóng hầm hập, cảm thấy mấy người vợ quân nhân đã kết hôn này cũng thật là.
Ai nấy lá gan cũng đều rất lớn, như sói như hổ vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận