Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1375:

“Đồng chí Khương Thư Lan, em đã kiên quyết như vậy rồi, nếu anh không đáp ứng thì chẳng phải đang làm chướng ngại vật cản trở con đường thăng tiến của em sao?”
Lại nói thêm lời này, Khương Thư Lan nhịn không được bật cười, hôn nhẹ lên trán anh: “Này còn kém một chút.”
“Lão Chu đồng chí, có từng nghe qua câu này chưa? Phu xướng phụ tuỳ(), về sau em đến nơi nào, anh phải đi theo đến đấy.”
[Chú thích: (
) Phu xướng phụ tuỳ: Nghĩa đen: Tùy nghĩa là theo. Chồng định làm gì, vợ cũng làm theo. Nghĩa bóng: Một quan niệm phong kiến cho là người phụ nữ phải luôn luôn phục tùng người chồng.]
“Được thôi!”
Nghe được lời này, hai người nhìn nhau cười, tựa hồ không nói gì cả.
Hai vợ chồng bọn họ nhất trí ý kiến như vậy, sau này sẽ không có nội loạn.
Không có người cản trở, Khương Thư Lan liền thuận lợi đi lên, bây giờ có thể thuận lợi chuẩn bị tham gia thi đại học, nhưng vẫn còn một số vấn đề cần giải quyết.
Đầu tiên là hai đứa nhỏ, cô đã tìm được nhà giữ trẻ, hai đứa nhỏ cũng đến tuổi đi nhà trẻ rồi, nhưng người nhà vì quá thương yêu nên vẫn để chúng ở nhà giáo dục.
Chuyện này rất được, Khương Thư Lan muốn chuẩn bị tham gia thi đại học, công việc đều ngập lên đến đầu rồi.
Cho nên cô tính đưa Nháo Nháo và An An trực tiếp đến nhà giữ trẻ.
Ông nội Chu cùng bà nội Chu có chút ngoài ý muốn: “Tại sao lại đưa chúng đi nhà trẻ nhanh thế?”
Trong nhà còn có hai người họ chăm sóc mà.
Khương Thư Lan lắc đầu: “Bà còn phải xem phòng khám, cha cũng hỗ trợ, còn việc bào chế dược liệu nữa.”
Dì Lý thật ra có thời gian chăm sóc, nhưng không thể đem đám nhỏ ném cho dì ấy, lúc trước cô không bận bịu mấy còn có thể phụ dì Lý một chút, hai người cùng chăm sóc đám nhỏ.
Nhưng bây giờ công việc của cô lu bù lên, một mình dì Lý không thể quán xuyến nổi.
Hơn nữa trong nhà con nhỏ, cô rõ ràng không thể tĩnh tâm ôn tập.
Đây là thiên tính mẫu thân, sẽ lo lắng cho con cái.
Khương Thư Lan tiếp tục giải thích nói: “Đem mấy đứa nhỏ đến nhà giữ trẻ, như vậy mọi người đều có thể sắp xếp thời gian.”
Bà nội Chu có chút luyến tiếc cháu, nhưng thấy thái độ Khương Thư Lan kiên quyết cũng không muốn cản trở.
Chờ Khương Thư Lan đem mấy đứa nhỏ đi nhà giữ trẻ thôi.
Bà lúc này mới cùng bạn già, ông nội Chu nói: “Thư Lan đây là làm sao vậy?”
Rõ ràng có cảm giác bận bịu hơn một chút.
Ông nội Chu nào biết rằng, ông phải ở nhà bào chế dược liệu, eo già mệt đau: “Nếu không thì bà đóng phòng khám lại, Thư Lan cũng sẽ không đem mấy đứa nhỏ đi nhà trẻ.”
Cái này nghe xong, bà nội Chu hừ một tiếng: “Không được.”
Tựa như bà cùng Thư Lan đều giống nhau, con cái không phải là tất cả của mẫu thân, phần này bà nội Chu có phần giống với cô.
Đương là mẫu thân, lại là trưởng bối, chỉ có thể dẫn dắt bọn nhỏ đi một đoạn đường, còn đường lớn đại lộ phải do chính chúng đi, rồi sau nãy chúng cũng có được gia đình của riêng mình.
Tưởng tượng đến điều này, bà nội Chu liền nghĩ thông suốt: “Đưa đến nhà trẻ cũng được, như vậy giúp chúng quen với cuộc sống tập thể sớm.”
Ông nội Chu không nhịn được mà lắc đầu: “Nếu không được thì không cần lo cho bọn nhỏ đâu.”
Trong lòng bọn họ hiểu rõ, đương là trưởng bối, chỉ lo mở một mắt nhắm một mắt thì tốt rồi.
Khương Thư Lan còn không biết, ông nội Chu và bà nội Chu nhanh như vậy đã tiếp nhận việc này rồi.
Cô đưa hai đứa trẻ đi, nhưng không trực tiếp đến nhà giữ trẻ mà đi đường vòng đi tìm Trung Phong.
Hai vợ chồng cùng nhau đưa con đi nhà trẻ, cũng tốt hơn là chỉ có mình cô đưa con đi.
Nháo Nháo và An An cũng coi như nghe lời, có lẽ trong nhà có Tiểu Thiết Đản mỗi ngày đều muốn đi học, bọn nhỏ cũng đều sớm thích ứng.
Vừa đi đến nhà trẻ, hai đứa nhỏ liền hướng về phía Thư Lan cùng với Chu Trung Phong, vẫy vẫy tay: “Cha mẹ, tạm biệt nhá.”
Khương Thư Lan nguyên bản chuẩn bị một bụng an ủi muốn nói.
Kết quả ngay cả một câu cũng không thốt ra được.
Thật sự hai đứa trẻ này khiến cô bớt lo một chút, căn bản không giống như mấy đứa trẻ khác trên đảo, lúc đưa đến trường liền như quỷ khóc sói gào, có dỗ đến mấy cũng không đồng ý đi học.
Bạn cần đăng nhập để bình luận