Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1515:

Người Hương Cảng rất trọng phong thủy, Lí Húc Dương cũng không phải ngoại lệ, hiện tại đi đâu ai cũng biết Hằng Nhuận Điền Sản của Cát Hồng Sơn tệ đến mức nào.
Người như vậy đối với Lí Húc Dương mà nói chính là thứ anh ta còn không có suy nghĩ muốn dính vào.
Sợ sẽ lây xui xẻo mất.
Mắt thấy đối phương tránh né mình như vậy, Cát Hồng Sơn có chút chua xót, ông ta gật đầu với đối phương, không nói gì nữa hết, tiêu điều mà rời khỏi khách sạn.
Đợi khi ông ta vừa đi rồi, cơ thể mập mạp của Lí Húc Dương mới chạy đến trước mặt Khương Thư Lan: “Không phải chứ, chị, sao chị lại liên hệ với người tên Cát Hồng Sơn này?”
“Để em đoán xem, không phải là chị đang muốn mua Hằng Nhuận Điền Sản đó chứ?”
“Không thể nào không thể nào? Chị không thể có suy nghĩ như vậy được?”
Khương Thư Lan: “...”
“Mau nói đi, cậu có ý kiến gì thì nói nhanh cho xong.”
Lí Húc Dương cũng không đùa giỡn nữa, lập tức thay đổi thái độ nghiêm túc: “Nên tránh xa tên xui xẻo kia càng xa càng tốt.”
“Người Hương Cảng chúng em có một câu chính là vận xui cũng có thể lây lan được.”
Cát Hồng Sơn không phải chưa từng nghĩ qua chuyện tìm đến anh ta, nhưng Lí Húc Dương không hề ngốc, làm gì có chuyện anh ta đi mua cái tòa nhà xui rủi kia được?
Khương Thư Lan suy nghĩ một hồi rồi nói: “Tôi biết rồi, cảm ơn cậu.”
“Vậy thì sao?” Lí Húc Dương đuổi theo: “Chị, đừng nói là chị thực sự muốn mua đó nhé?”
Khương Thư Lan: “Tôi vẫn đang suy nghĩ.”
“Vậy thì chị không thể mua được, nếu không chắc chắn sẽ lỗ vốn luôn đó.”
Người sáng sốt đều biết đây là cuộc mua bán lỗ vốn.
Khương Thư Lan gật đầu, mắt thấy như thể cô vẫn chưa nghe lọt tai, cơ thể mập mạp, đầu cũng sắp nhanh trọc rồi của Lí Húc Dương hung hăng mà chạy đi tìm Bốn Mắt: “Anh phải nói với chị của anh đi, Hằng Nhuận Điền Sản chính là thứ trứng ung không thể chạm vào được!”
Bốn Mắt sao có thể làm chủ được Khương Thư Lan, cậu ấy nói: “Quyết định của chị tôi không ai có thể thay đổi được.”
“Xong rồi xong rồi, chị xinh đẹp lại muốn thành ăn mày rồi.”
Mua lại Hằng Nhuận Điền Sản chỉ là việc nhỏ, quan trọng là làm sao để điều hành được nó mới là vấn đề.
Chỉ là vấn đề này quá khó khăn.
Bốn Mắt thì lại không lo lắng như Lí Húc Dương, ngược lại còn vỗ bả vai anh ta: “Cậu yên tâm đi, chị của tôi rất lợi hại.”
Lợi hại để làm gì chứ?
Đều hợp tác với thần xui xẻo rồi.
Đây không phải là cũng muốn nhập gia với thần xui xẻ luôn sao?
Lí Húc Dương khuyên qua một lần rồi, thấy Khương Thư Lan vẫn khư khư cố chấp nên không khuyên nữa.
Bên này, Khương Thư Lan biết Lí Húc Dương nói chuyện này rất nhiều rủi ro, những rủi ro có thể xảy ra cô cũng đã nghĩ đến ngay từ đầu rồi, cô nghĩ kết quả kém nhất sau khi mua Hằng Nhuận Điền Sản chính là cô sẽ điều hành không nổi, sau đó mua lại tòa nhà sắp sập, đợi cho nó sập hẳn.
Cuối cùng đợi phá bỏ rồi di dời đi nơi khác.
Dù cất giữ một khối đất này, tương lai cũng chắc chắn sẽ có lời.
Nếu như Tiền Loan trở thành khu phố trung tâm của Thâm Thị, như vậy thì một khối đất của Hằng Nhuận Điền Sản còn ở vị trí tốt nhất của Tiền Loan, nơi này chắc chắn sẽ không bị bỏ rơi nữa đâu.
Khương Thư Lan sau khi cân nhắc đến mặt lợi mặt hại rồi thì gọi điện thoại cho Lê Lệ Mai.
“Lệ Mai, chị ở bên này có chút việc, muốn em tới đây giúp chị kiểm tra hợp đồng.”
Lê Lệ Mai sớm đã thành nhân tài kiệt xuất trong giới luật sư rồi, hơn nữa còn là người thành lập hội phụ nữ, giúp được cho không biết bao nhiêu phụ nữ, khiến cho cô ấy dù có đứng trong bóng tối cũng phát sáng được.
Nhận được cuộc gọi này của Khương Thư Lan, Lê Lệ Mai cho dù đang có chuyện quan trọng cũng sẽ bỏ luôn.
Cô ấy không chút do dự mà nói: “Chị, chị gửi địa chỉ cho em đi, em sẽ nhanh chóng qua đó.”
Đợi sau khi Lê Lệ Mai cúp máy rồi, liền nói với thư ký: “Giúp tôi đặt một vé máy bay từ thủ đô tới Thâm Thị, tôi muốn đi chuyến sớm nhất, càng nhanh càng tốt.”
“Nhưng mà luật sư à, buổi chiều chị...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận