Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 140:

Trịnh Hướng Đông vẫn luôn trầm mặc, lúc này đột ngột ngẩng đầu lên: “Hắn ta dám sao!?”
Thanh âm mang theo vài phần tàn nhẫn.
Nếu Chu Trung Phong dám đối xử không tốt với Khương Thư Lan, hắn ta sẽ lấy cả mạng của Chu Trung Phong!
“Không phải là vấn đề anh ta có dám hay không, Trịnh Hướng Đông, nếu cậu còn như vậy nữa, em gái tôi thực sự có thể sẽ bị đối phương ghét bỏ.”
Có người đàn ông nào có thể chịu được việc vợ mình cứ bị người đàn ông khác dây dưa năm lần bảy lượt chứ?
Điều này khiến Trịnh Hướng Đông trở nên trầm mặc, hắn ta cúi đầu xuống, vì gầy đi nhiều lắm rồi nên chỉ khiến đầu hắn ta càng thêm to, cổ cũng giống hệt như vậy.
Hắn ta thích Khương Thư Lan, rất thích Khương Thư Lan.
Mắt thấy như thể Trịnh Hướng Đông vẫn không chịu hiểu thấu được, anh ba Khương cũng không muốn tâm sự với hắn ta nữa, anh ấy liền kêu người đến bắt hắn ta đi!
Mọi chuyện đã xong hết rồi.
Lúc anh ba Khương đang chuẩn bị rời đi, Trịnh Hướng Đông đột nhiên ngẩng đầu hỏi: “Khương Thư Lan luôn hy vọng tôi sẽ trở thành người tốt đúng không?”
Anh ba Khương dừng bước, anh ấy gật đầu.
Trịnh Hướng Đông đứng dậy: “Vậy được, tôi sẽ trở thành một người tốt!”
Lúc Trịnh Hướng Đông hắn ta làm người xấu, Khương Thư Lan luôn sợ hắn ta.
Vậy khi hắn ta trở thành người tốt rồi, chỉ hy vọng Khương Thư Lan về sau sẽ không sợ hắn ta nữa.
*
Trên xe.
Sau khi xe lửa vừa di chuyển, Khương Thư Lan cuối cùng cũng lấy lại được dũng khí, cô đi đến cửa sổ, nhìn về phía bên ngoài cửa sổ.
Chỉ nhìn thấy Trịnh Hướng Đông đang dần dần biến thành một bóng đen, cuối cùng bóng đen cũng ngã xuống đất.
“Phịch” một tiếng.... Cách rất xa cũng có thể nghe thấy được tiếng bị ngã rất to.
Khương Thư Lan theo bản năng mà siết chặt bàn tay, cắn môi, thu ánh mắt lại, cơn sóng trong ánh mắt bắt đầu lặng dần.
Như vậy cũng rất tốt, cuối cùng cô cũng hoàn toàn thoát khỏi Trịnh Hướng Đông rồi.
Cuối cùng cô sẽ không bao giờ phải nhìn thấy hắn ta nữa, không bao giờ phải bừng tỉnh từ cơn ác mộng nữa.
Chỉ là bên trong toa xe vẫn không ngừng truyền đến tiếng bàn luận.
“Khương Thư Lan là ai vậy?”
“Sao tôi nhìn thế nào cũng nhìn ra là người đàn ông kia đang tìm người trong lòng của anh ta vậy!”
“Cảm thấy người trong lòng của anh ta không cần anh ta, nhìn anh ta đuổi theo toa xe về trước mà xem, thực sự rất thảm.”
“Vậy thì nữ đồng chí kia cũng quá nhẫn tâm rồi, bên ngoài người ta gọi lớn như vậy, đến hư cả giọng luôn, vậy mà thậm chí còn không gặp mặt người ta!”
“Cũng quá dứt khoát rồi, cho dù đi thì cũng phải gặp mặt đối phương một chút chứ.”
Bên trong toa xe, Khương Thư Lan nghe tiếng mọi người bàn luận theo bản năng mà nhíu mày lại.
Bọn họ hoàn toàn không hiểu được tình thế là như thế nào.
Cô không hề nhẫn tâm, hiện tại cô đã gả cho Chu Trung Phong rồi.
Nhưng nếu phải gả cho Trịnh Hướng Đông, cô thà chết đi còn hơn!
Chu Trung Phong nhìn lướt qua mấy người đang bàn luận kia, sau đó nâng tay, nhẹ nhàng bịt lỗ tai Khương Thư Lan lại, trong nháy mắt, âm thanh ở bên ngoài dường như tạm thời bị cách ly khỏi tai của cô.
Cô giống như thể rơi vào một vùng chân không vậy.
Khương Thư Lan theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn anh, Chu Trung Phong thả lòng mặt mày, lẳng lặng mà nhìn cô, thấp giọng dò hỏi: “Bây giờ chúng ta đi tìm chỗ đi.”
Vì tránh né Trịnh Hướng Đông, vậy nên bây giờ bọn họ vẫn còn đang ở ngoài hành lang.
Đôi mắt Chu Trung Phong cực kỳ thâm thúy, tựa như biển rộng, không chút bận tâm nào, có thể nhấn chìm được tất cả cảm xúc.
Dưới ánh nhìn chăm chú của anh, cảm giác nôn nóng ban đầu của Khương Thư Lan bắt đầu dần dần trở nên yên ổn.
Cô nhẹ nhàng mà ừ một tiếng, nắm lấy tay của Tiểu Thiết Đản.
Lại bắt đầu hướng về phía trước mà đi, chỉ là lúc đi ngang qua cửa sổ, Tiểu Thiết Đản đột nhiên không đi nữa, cậu bé dừng bước, đầu nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, hốc mắt dần đỏ lên, cắn răng nói: “Cô ơi, cô chờ cháu nhé, đợi cháu lớn lên rồi sẽ bảo vệ cho cô.”
Chẳng cần bao lâu nữa, cậu bé rất nhanh sẽ lớn lên thôi.
Khương Thư Lan dừng ước, cô cúi đầu nhìn về ánh mắt phẫn nộ cùng kiên định của Tiểu Thiết Đản.
Khương Thư Lan lại nghĩ đến khu bình luận, Tiểu Thiết Đản sau khi lớn lên đúng là sẽ thực hiện lời hứa của mình.
Chuyện đầu tiền mà cậu bé làm sau khi trở nên có tiền đồ, chính là đi tới nhà họ Trâu để làm chỗ dựa cho cô, đi bảo vệ cô, kết quả đột nhiên tái phát cơn hen.
Sau đó vì hít thở không thông mà qua đời.
Nghĩ đến đây, tâm trí của Khương Thư Lan lập tức trở nên sốt sắng, cô thấp giọng nói: “Tiểu Thiết Đản à, không cần bảo vệ cho cô, cô sẽ tự bảo vệ được cho chính mình thật tốt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận