Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 379:

Hắn theo bản năng mà muốn đẩy cửa đi vào ngăn mẹ mình lại, không thể tiếp tục bịa chuyện gây sự.
Lại bị thư ký Lý bên cạnh lãnh đạo ngăn cản, thư ký Lý đối với người bên cạnh nhìn bằng một cái ánh mắt sắc bén. Người đi theo kia tức khắc ấn cánh tay muốn đẩy cửa đi vào của Trâu Dược Hoa xuống.
Nháy mắt Trâu Dược Hoa cứng đờ: “Thư ký Lý...”
Giọng nói hắn có chút gian nan.
Trên mặt thư ký Lý không rõ vui buồn, xua xua tay: “Tôi cũng muốn nghe xem, mọi người đều muốn nghe tiếp.”
Sắc mặt Trâu Dược Hoa đã không thể dùng từ trắng bệch để miêu tả được nữa. Hắn quá hiểu mẹ của mình, cũng quá hiểu về Giang Mẫn Vân.
Hai người này gây gổ với nhau, chính là mũi đao va chạm tóe lửa. Giang Mẫn Vân sẽ không nhường mẹ hắn nửa phần, mà mẹ hắn ta càng không nhường vợ hắn dù chỉ một chút.
Trâu Dược Hoa chưa từng cảm nhận được thời điểm gian nan như vậy.
Mà sợ cái gì thì cái đó liền tới.
Trong phân xưởng.
Giang Mẫn Vân bị mẹ Trâu mắng một trận dồn dập xuống đầu, mà người xung quanh phân xưởng toàn là đồng nghiệp và nhân viện tạp vụ của cô ta.
Trên mặt cô ta bỏng rát, cũng không rõ là mất mặt hay là phẫn nộ.
Cô ta tức giận đến cả người phát run: “Bà là mẹ chồng, theo lý tôi không nên nói bà, tôi không nấu cơm cho bọn trẻ sao? Vì sao tôi lại không làm cơm? Giang Mẫn Vân tôi hôm qua trực ban, từ tám giờ tối qua đến tám giờ sáng nay. Bởi vì nhóm lãnh đạo tới kiểm tra, nên phân xưởng chúng ta lùi lại hai giờ. Chỉ bởi vì điều này, bà nói tôi ác độc, nói tôi không nấu cơm cho bọn nhỏ ăn sao?”
“Tôi kêu bà một tiếng mẹ chồng, bà có xem tôi như con dâu hay không? Người già, bà ra ngoài đi hỏi một chút, có người già nhà ai giống như bà hay không? Mẹ chồng người ta ở nhà trông cháu nấu cơm, có việc gì mà không làm không? Còn bà thì sao? Bà làm cái gì? Chỉ vì tôi tan tầm muộn hai giờ, bà liền chạy tới phân xưởng của tôi mà làm ầm ĩ, bà già, bà lên mặt với ai thế?”
“Chẳng qua là con trai bà là Trâu Dược Hoa có chỗ đứng, con trai Trâu Dược Hoa của bà là xưởng trưởng, cho nên bà nhìn ai cũng khinh thường. Vì con trai bà là xưởng trưởng cho nên phân xưởng mười sáu là phân xưởng bảo mật, bà cũng dám tự ý tiến vào ư?”
“Tôi vào thì đã làm sao chứ? Con trai tôi là xưởng trưởng, trong cái xưởng này có chỗ nào tôi không thể tới hả? Phân xưởng bảo mật có cái gì quan trọng chứ? Cô còn không biết xấu hổ mà nói?”
“Giang Mẫn Vân cô có dám để tay lên ngực tự hỏi, không có con trai tôi, cô có thể tiến vào trong phân xưởng này hay không?”
Giang Mẫn Vân im lặng, cô ta thân phận là thanh niên trí thức, nếu không phải gả cho Trâu Dược Hoa, dùng tiền đi quan hệ thì cô ta làm sao có thể tiến vào trong phân xưởng quan trọng nhất của xưởng cán thép được?
Có thể nói, người từ phân xưởng này đi ra ngoài, tương lai không phải là tin đồ vô lượng thì cũng chính là vô cùng sán lạn.
Giang Mẫn Vân quả thực là tức đến mụ đầu, nói không suy nghĩ: “Tôi dựa vào Trâu Dược Hoa thì sao? Hắn là người đàn ông của tôi, vì cái gì mà tôi không thể dựa? Ngay cả bà ở bên ngoài cũng dựa thế là mẹ của xưởng trưởng diễu võ dương oai, tôi là vợ hắn ta thì không thể mượn sao?”
Lời này vừa nói ra, Trâu Dược Hoa ở bên ngoài chỉ có một phản ứng, xong rồi. Hắn xong đời rồi.
Vợ với mẹ hắn cãi nhau trong lúc đi làm, còn đem chuyện từng người mượn thế hắn mà nói ra.
Nói ra thì thôi, nhưng là bị lãnh đạo tổng bộ xưởng thép trên tỉnh nghe được.
Giờ phút này, tâm tư Trâu Dược Hoa như thể muốn chết lặng.
“Thư ký Lý, ngài nghe tôi giải thích, không phải như hai người họ nói đâu.”
Thư ký Lý ngẩng đầu nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt thâm trầm: “Giải thích cái gì? Giải thích tại sao phân xưởng mười sáu cực kỳ bảo mật, mẹ cậu không hề tùy ý ra vào sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận