Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 695:

“Ngoài ra dùng xong nhớ đem thùng đi rửa đó.”
Sĩ quan hậu cần: “...”
Dựa vào chức vị này của cậu ta, không có ai có thể sai bảo cậu ta được như vậy hết.
Thấy sĩ quan hậu cần không nói lời nào, cha Khương liền trừng mắt với cậu ta: “Sao vậy? Không tình nguyện sao?”
“Tôi nói cho cậu biết, bệnh kia của cậu, ban ngày nếu không dùng hết sức lực mà làm, ben đêm lại nhiều sức quá làm chuyện linh tinh thì cậu tự đi mà chịu.”
Sĩ quan hậu cần bấy giờ lập tức xấu hổ: “Chú, chú, chú ruột của cháu à, chú đừng nói nữa có được không? Bây giờ cháu sẽ đi lấy bùn ngay đây!”
Ít nhiều cũng phải chừa cho cậu ta chút mặt mũi chứ!
Lúc này ở đây không chỉ có Khương Thư Lan mà còn có cả Lê Lệ Mai nữa kia mà!
Một người thì đang mang thai, một người vẫn còn là con gái chưa chồng.
Bản mặt già của cậu ta sẽ xấu hổ đến chết mất.
Đợi sĩ quan hậu cần rời đi rồi, Lê Lệ Mai cùng với Khương Thư Lan liếc mắt nhìn nhau một cái, tò mò hỏi: “Chú Khương, sĩ quan hậu cần này bị bệnh gì vậy?”
Cha Khương tùy tiện nói cho qua: “Bệnh làm biếng ấy mà, bắt cậu ta chịu khó làm việc nhiều một chút là được rồi.”
Lê Lệ Mai: “...”
Coi cô ấy là kẻ ngốc hay sao?
Dù vậy thì cha Khương vẫn nghiêm túc nói: “Chú không lừa cháu đâu, nếu không tin thì cháu cứ đi hỏi sĩ quan hậu cần mà xem?”
Lê Lệ Mai: “Hỏi thì hỏi thôi ạ.”
Khương Thư Lan ở bên cạnh liền nói: “Được rồi, Lệ Mai, mau đi hái đồ ăn với chị đi rồi lát nữa chúng ta sẽ thử nghiệm.”
Lê Lệ Mai nghe vậy thì không nói gì nữa, lúc này chỉ nghe theo lời Thư Lan mà thôi.
Khương Thư Lan bảo cô ấy làm gì thì cô ấy làm nấy.
Lê Lệ Mai trực tiếp nhảy vào trong vườn rau, đầu tiên là nhổ mấy cây củ cải, sau đó lại hái được cả một rổ dài đậu sừng.
Vừa hái vừa nói: “Chị, rau củ nhà chị tươi tốt thật đó.”
Đến một con sâu cũng không có.
Không giống như vườn rau nhà bọn họ, mấy cây đậu sừng đều sắp bị sâu khoét đến không còn gì luôn rồi.
Đều do một tay Khương Thư Lan chăm bón có thể không tốt được sao?
Thiết Đản cùng với Lôi Vân Bảo mỗi sáng sớm tỉnh dậy việc đầu tiên bọn họ làm chính là ra ngoài vườn rau bắt sâu bọ cho Đại Hoàng ăn.
Thậm chí đôi khi còn thả cả Đại Hoàng vào trong vườn để cho nó tự đi bắt sâu ăn.
Như vậy không phải là rất thích hợp sao?
Côn trùng trong vườn rau nhà bọn họ, không có con nào có thể sống được để nhìn đến ánh sáng mặt trời của ngày thứ hai hết.
Khương Thư Lan không đứng được quá lâu, cô liền lấy một cái ghế tựa ra ngồi ở giữa sân, mẹ Khương rửa sạch cho cô một đĩa hoa quả, có vải có hồng bì còn có lựu.
Còn đun cho cô một chén tổ yến nữa.
Đây là đồ cho buổi trưa để ăn lót bụng trước.
Khương Thư Lan mang thai sinh đôi nên đói rất nhanh, cô vừa ăn còn không quên chỉ huy: “Cha, bếp lò kia cố gắng làm xa vườn rau của chúng ta một chút, nếu không rau củ đều sẽ bị nướng chín hết mất.”
Cha Khương thiếu chút nữa giận dỗi mà đi ra ngoài rồi.
Nhưng thấy con gái như vậy liền cố gắng mà nhịn xuống, trong lòng nghĩ, nếu con trai ông mà dám chỉ huy ông như vậy thì ông sẽ rút roi chạy tới đánh luôn mất.
Cũng chỉ có con gái mới có thể thoải mái mà sai bảo ông như vậy được thôi.
Ông gật đầu: “Được rồi, cha biết rồi, con cứ ở đó dưỡng thai đi.”
Mắt thấy cha Khương ở bên này đang vô cùng bận bịu, cô lại quay qua nói với Lê Lệ Mai: “Lệ Mai, hái đậu sừng xong rồi thì mang qua đây để ngắt thành từng đoạn cho chị nhé.”
“Mẹ, mẹ mang đậu sừng rửa sạch qua một lần rồi để đó để làm thành đồ khô.” Cái miệng nhỏ nhắn không ngừng nói.
Chu Trung Phong vừa đi vào đã thấy một màn này, cả nhà bao gồm cả Lê Lệ Mai đều bị Khương Thư Lan sai bảo đến bận tối mắt tối mũi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận