Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 757:

Cái này..... Mọi người đâu có ai biết được.
Cung Hướng Dân lúc này lại nói: “Hình như tôi thấy thầy Lý đã ở nhà máy pháo thuốc đến bảy hai giờ rồi.”
Lão Tiêu ở bên cạnh vỗ đùi, có chút hối hận: “Đúng là như vậy rồi, tối qua ông ấy có quay về một lần, nhưng lại vội vàng rời đi luôn.”
Sớm biết sẽ như vậy, lúc đó ông ấy đã ngăn cản lão Lý rồi.
Những người ở bên cạnh nghe vậy thì đều thở dài.
Đường Mẫn Hoa rắc chút nước lên mặt lão Lý, lão Lý mới dần dần tỉnh lại: “Tôi bị làm sao vậy?”
Sao có nhiều người nhìn ông ấy như thế, còn có vẻ rất lo lắng nữa.
Đường Mẫn Hoa tức giận: “Bản thân ông bị làm sao ông cũng không biết sao?”
Nói xong bà ấy liền nói với Cung Hướng Dân: “Hướng Dân, mau đưa thầy Lý của cậu tới phòng y tế đi, để bác sĩ khám cho ông ấy.”
“Tôi không đi.”
Lão Lý giãy dụa đòi đứng dậy: “Số liệu vẫn chưa làm xong, tôi không đi đâu hết.”
Pháo cao bốn mươi mét đã thất bại, sau đó ông ấy lại tìm kiếm nguyên nhân, mới biết là khối số liệu mà ông ấy phụ trách kia xảy ra vấn đề.
Trong khoảng thời gian này, lão Lý không khỏi cảm thấy áy náy trong lòng, ngày đêm tiếp tục nghiên cứu chính là vì chuyện này.
“Mau đi đi, nếu như ông ngã ngựa giữa đường thì ai có thể tiếp nhận khối số liệu này được tiếp đây?”
Chu Nghĩa Khôn trầm giọng nói.
Khối số liệu trong tay lão Lý làm gì có ai có thể tiếp nhận được ngoài ông ấy đây.
Lời này khiến cho lão Lý không khỏi im lặng, cũng không giãy dụa nữa,
Trèo lên lưng Cung Hướng Dân mà đi về phía phòng y tế.
Mấy người Đường Mẫn Vân ở bên cạnh vẫn rất lo lắng, nhưng không ra khỏi nhà máy pháo thuốc này được.
Chu Nghĩa Khôn trấn an mọi người: “Được rồi chuyện gì nên làm thì đi làm đi, lão Lý ở bên kia nếu như có vấn đề gì thì phòng y tế nhất định sẽ thông báo.”
Nghe được lời này xong, mọi người mới tản đi, nhưng cảnh ngất xỉu vừa rồi của lão Lý vẫn dọa sợ mọi người.
Đến cả việc nghiên cứu cũng bị làm cho phân tâm.
Ba giờ chiều liền có tin tức truyền đến.
Lão Lý vì bị thiếu dinh dưỡng, thiếu vi ta min, hơn nữa do cơ thể lao lực quá mức nên mới dẫn đến việc bị choáng, tuy phòng y tế của thể kê thuốc cho ông ấy uống nhưng số thuốc đó không thể nào trị đến tận gốc được.
Thuốc không thể dùng làm cơm ăn, tốt nhất vẫn là nên ăn uống ngủ nghỉ hợp lý đúng giờ, bổ sung một ít vi ta min, hơn nữa còn phải bổ sung càng nhiều càng tốt.
Ngoài ra còn phải nghỉ ngơi hợp lý.
Dù là ai thì đều có thể giám sát được việc ăn uống của lão Lý, cũng vẫn có thể giám sát được việc ngủ nghỉ của lão Lý.
Chỉ có việc bổ sung vi ta min này là không ai có thể làm được.
Bởi vì đại hạn, cả căn cứ đã rất lâu rồi không thấy được màu xanh biếc của lá cây.
Đây không phải là đang làm khó xử người khác sao?
Cung Hướng Dân làm thủ tục nằm viện cho lão Lý, gần đến giờ ăn cơm tối, cảnh tượng ban ngày lão Lý bị ngất xỉu như vậy vẫn không khỏi dọa người.
Đến cả những người hay tăng ca ở nhà máy pháo thuốc cũng ít đi một chút, bọn họ đều đi căn tin ăn cơm hết rồi.
Còn mấy người Chu Nghĩa Khôn thì đi tới phòng y tế thăm lão Lý.
Nếu như có điều kiện thì có thể mang cho ông ấy một ít hoa quả, nhưng nếu không có điều kiện thì sao?
Cái gì cũng không có hết.
Chỉ có thể tay không mà đến.
Vừa tới đã thấy sắc mặt lão Lý vàng vọt nằm trên giường bệnh, ánh mắt có chút ảm đạm.
Trên bàn bày một chén mì sợi lớn, đều chỉ có mì với nước canh, nhưng vì chủ nhân không chịu ăn nên đã bị trương hết lên rồi.
“Sao lại không ăn vậy?” Chu Nghĩa Khôn tiến vào hỏi.
Cung Hướng Dân sốt ruột đến độ sắp rụng cả tóc rồi: “Thầy, cuối cùng thầy cũng tới rồi, thầy Lý không chịu ăn, em có bón thầy ấy cũng không chịu ăn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận