Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 810:

Bởi vì cô có cha mẹ giúp đỡ nên cô có thể thong thả đánh răng rửa mặt, ăn sáng, thậm chí thỉnh thoảng cô có thể lười biếng nghỉ ngơi một lúc.
Tất cả những điều này, bởi vì có cha mẹ và Chu Trung Phong che chắn ở phía trước, cô mới có những ngày tháng thoải mái như bây giờ.
Khương Thư Lan có thể nói toàn bộ quá trình ở cữ, cô cũng chưa từng mệt mỏi quá sức.
Có thể nói, chuyện vất vả duy nhất, đó chính là nửa đêm cô phải cho bọn nhỏ bú sữa.
Nhưng mà, cô chỉ cần cho mấy bé bú sữa, bởi vì cho bú xong cô sẽ ngủ thiếp đi, chuyện dỗ bọn nhỏ đều do Chu Trung Phong làm.
Nghĩ vậy, Khương Thư Lan không khỏi cười một cái, cô nhanh chóng rửa mặt, sau đó đi thay quần áo mới.
Trước khi sinh bọn nhỏ cô 84 cân, lúc mang thai tăng lên 105 cân, sau khi sinh hai bé xong cô lại gầy xuống.
[Chú thích: 1 cân của Trung Quốc được tính bằng 0,5968 kg ở Việt Nam.]
Lúc ở cữ, tuy cô uống nhiều đồ bổ, nhưng bây giờ cân nặng đều duy trì trong khoảng từ 92-95 cân.
Tuy hơi đẫy đà chút, nhưng nhìn cô rất có tinh thần, tốt hơn cả trước kia.
Cô giống như một hạt ngọc châu đang phát sáng, cho nên lúc cô mặc chiếc váy đỏ mà trước kia Chu Trung Phong mua ở Dương Thành, cả nhà đều ngây ngẩn, diễm lệ, cô thật sự làm người khác phải kinh ngạc trước vẻ đẹp đó.
Lúc trước Khương Thư Lan quá gầy, nhìn hơi mỏng manh, cô mặc chiếc váy này không vừa, trông khá thùng thình.
Sau khi sinh cô ở cữ nên béo hơn chút, lúc mặc chiếc váy đỏ này vào, cô càng giống như viên ngọc sáng lấp lánh, trước lồi sau vểnh.
Với lại, làn da cô trắng đến phát sáng, cộng thêm chiếc váy đỏ này, cô càng thêm xinh đẹp động lòng người, vừa dịu dàng lịch sự lại vừa tao nhã.
Mẹ Khương không khỏi nói: “Đẹp quá, vẫn là Chu Trung Phong có mắt nhìn.”
Bà đã nói mà, con gái béo chút mới tốt, mấy năm nay Khương Thư Lan quá gầy.
Cha Khương cũng gật đầu: “Đúng là không uổng công Trung Phong mang về từ Dương Thành.”
Và hơn hết, Chu Trung Phong mới huấn luyện dã ngoại ở quân đội về, anh nhìn thấy Khương Thư Lan mặc chiếc váy này, hai mắt anh sáng ngời: “Đẹp quá.”
Lúc trước, anh đã có thể nghĩ đến dáng vẻ Thư Lan mặc chiếc váy này sẽ xinh đẹp động lòng người.
Khương Thư Lan được mọi người khen như thế cũng không nhịn được cười: “Chẳng phải do mắt nhìn của anh tốt sao.”
Chu Trung Phong gật đầu, đúng là ánh mắt anh rất tốt.
Lúc đó anh liếc mắt một cái đã xem trọng chiếc váy này.
Cha Khương và mẹ Khương thấy hai vợ chồng son tình chàng ý thiếp, bọn họ liền bế hai đứa nhỏ ra ngoài.
Bọn họ để lại không gian cho hai vợ chồng son.
Cha Khương và mẹ Khương vừa đi, Chu Trung Phong cúi đầu nhìn cô, gian nan cất tiếng: “Thư Lan, em có thể đổi quần áo khác được không?”
Đàn ông chính là như vậy, bọn họ luôn có chút dục vọng chiếm hữu.
Váy rõ ràng do Chu Trung Phong chọn, nhưng Khương Thư Lan mặc vào rồi, anh lại hối hận.
Cô quá xinh đẹp, mà hôm nay trong nhà sẽ có rất nhiều khách tới.
Khương Thư Lan sửng sốt, sau đó, cô nhanh chóng phản ứng lại, xách váy lên, xoay một vòng trước mặt Chu Trung Phong: “Đẹp không anh?”
Chu Trung Phong gật đầu theo bản năng: “Đẹp.”
“Em muốn mặc, Chu Trung Phong.”
Giọng cô mang theo mấy phần nũng nịu.
“Suốt khoảng thời gian mang thai, em ăn mặc chẳng khác nào bao tải, khó có khi được mặc quần áo xinh đẹp như thế này.”
Khương Thư Lan làm nũng, Chu Trung Phong không thể nào từ chối, anh lập tức đồng ý: “Vậy thì cứ mặc thôi.”
Nói xong… Chu Trung Phong nhìn Khương Thư Lan cười đến sáng lạn ở trước mặt. Anh không khỏi đưa tay, nhéo nhéo cái mũi của cô, giọng nói bất đắc dĩ: “Thư Lan, em không thể như vậy.”
Cô lại dùng mỹ nhân kế với anh. Vốn dĩ anh không thể từ chối bất kỳ yêu cầu nào của cô.
Khương Thư Lan hơi ngượng ngùng, cô tránh né anh, chạy ra ngoài sân, cố tìm cớ: “Em đi xem bọn nhỏ.”
Lúc cô chạy đi, chiếc váy đó cũng tung bay theo. Chu Trung Phong cứ như vậy, anh nhìn đến khi không thấy bóng dáng cô nữa mới thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận