Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 444:

“Mẹ và cả chị nhắc về món vịt nướng cuốn bánh tráng ở thủ đô không biết bao nhiêu lần rồi, em cũng biết điều kiện ở hải đảo này vốn không dễ dàng gì mà, cuối cùng cũng được ăn món này rồi, Tiểu Khương, chị thay mẹ chị cảm ơn em.”
Người già tuổi đã cao, không còn sống được bao lâu nữa, thỏa mãn một chút cũng tốt lắm rồi.
Như vậy thì một ngày nào đó đi rồi sẽ không lưu lại chút tiếc nuối nào nữa.
Khương Thư Lan lắc đầu, nhìn thấy bà lão Na đang thuần thục mà cuộn bánh tráng với vịt, đầu tiên là dưa chuột cùng với nước tương, sau đó cho vịt nướng vào, cuộn vào gọn gàng, hình dạng của miếng bánh cũng rất đẹp.
Lúc này mới cho vào miệng để thử, vẻ mặt thỏa mãn: “Ôi, chính là hương vị này, bánh mà Tiểu Khương làm rất vừa vặn.”
Bánh tráng bên này của bọn họ chỉ dùng để nướng mà thôi, nướng đến mức cứng lại, loại bánh cuộn với thịt nướng phải mềm thơm ngòn ngọt như vậy, ăn vào có cảm giác mềm mềm dai dai.
Đây mới chính là hương vị của bánh tráng cuốn với vịt nướng.
Khương Thư Lan không khỏi cười lên khen: “Đầu lưỡi của thím lợi hại quá.”
Nhưng mà cười được một nửa, nghĩ đến Chu Trung Phong đột nhiên bị gọi đi, cùng với chuyện ở rừng cao su, là do chính anh chủ trì. Khương Thư Lan không khỏi thở dài một hơi.
Miêu Hồng Vân vừa thấy vậy lập tức biết cô đang nghĩ đến chuyện gì đó, lập tức hỏi: “Mẹ, mẹ cứ từ từ ăn đi, con dẫn Tiểu Khương tới vườn vặt mấy cây hành.”
Bà lão xua tay: “Vậy con cứ đi đi, lát mẹ sẽ để phần cho con.”
“Hai đứa nhỏ cũng ở lại đây đi, bà sẽ cuốn cho mỗi đứa một cái.”
Nói xong còn cười lên vô cùng hiền lành.
Hai đứa nhỏ nuốt nước miếng xuống, rất hiểu chuyện mà nói: “Bà nội Na, bọn cháu ăn ở nhà rồi, không ăn nữa đâu ạ.”
“Vậy thì không được, người lớn thưởng thì không được từ chối, hôm nay bà nội sẽ dạy hai đứa một khóa, tuy rằng đồ này cũng là do hai đứa bưng tới, nhưng mà vẫn nên được dạy, bà nội Na sẽ dạy cho hai đứa.”
Bà lão Na cả đời này không có con ruột, nhận nuôi một người con nuôi như đội trưởng Na cũng coi như là thành công rồi.
Người con nuôi này cực kỳ hiếu thuận, bản thân đến hải đảo để cống hiến, còn không quên dẫn theo người chẳng làm được gì như bà ấy, nói giao mạng chắc cũng sẽ giao mạng cho mẹ nuôi luôn.
Hai đứa nhỏ liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều đồng loạt không nói gì.
Ở bên ngoài.
Ra đến sân, Miêu Hồng Vân nhìn thoáng qua mẹ chồng đang ở trong phòng giảng giải cho hai đứa nhỏ, nhịn không được mà thấp giọng nói: “Em đang lo lắng cho phó đoàn Chu nhà em đúng không?”
Khương Thư Lan gật đầu, cô tới đây vốn là để hỏi thăm tin tức.
Miêu Hồng Vân thở dài: “Em hỏi chị là hỏi đúng người rồi, lão chồng nhà chị cũng bị gọi đi rồi.”
Dừng một lúc, chị ấy thấp giọng nói: “Nhưng mà lúc anh ấy đi, còn nói với mẹ chị, mấy hôm nay quân đội sẽ rất bận rộn, chưa chắc sẽ về nhà ăn cơm, kêu bà ấy nghe lời chị một chút, từ đó là chị biết chuyện này hoàn toàn không hề nhỏ chút nào rồi.”
Nếu không phải chuyện lớn, chồng nhà mình sao phải làm bộ như không hề có chuyện gì chứ?
Còn cười vui vẻ với bà lão, lúc về còn tranh thủ mang đồ ăn ngon cho bà ấy ăn.
Bà lão Na tuổi đã lớn rồi, có rất nhiều chuyện vợ chồng bọn họ đều gạt bà ấy, nhưng đội trưởng Na dù có cố gắng gạt bà lão Na đến đâu cũng không thể gạt được Miêu Hồng Vân.
Nghe như vậy, trong lòng Khương Thư Lan lại trầm xuống, cô không nói gì nữa hết.
“Nói là bên ngoài đang có xung đột giữa nhóm chuyên gia được mời về cùng với người dân địa phương, nhà em cũng được nói cho nghe là như vậy đúng không, có phải là ăn no dửng mỡ rồi không? Đến ngay cả tiếp đón cũng không thèm, trực tiếp lỗ mãng mà kéo tới, rừng cao su là gì có biết không? Chính là tính mạng của người dân, bọn họ muốn quan sát là quan sát, muốn chặt bỏ là chặt bỏ được sao, bị thần kinh hả?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận