Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1541:

Cho dù bọn chúng biết trong nhà có chút tài sản không nhỏ, cho đến bây giờ chúng chưa từng nghe thấy bọn chúng cãi nhau đánh nhau vì tranh chấp tài sản và vì cha mẹ thiên vị không công bằng, chúng muốn độc chiếm tài sản.
Một đêm này, anh thấy sự đen tối của giới hào môn anh giành tôi đoạt, không ngại tay nhuốm máu vì lợi ích về tài sản mà chém giết lẫn nhau.
Lúc bọn họ cứu con tin là Lí Húc Dương ra, đối phương thấy tình hình không ổn, liền trực tiếp hạ mệnh lệnh một đao muốn lấy mạng Lí Húc Dương.
Mà người ra lệnh lại là chú ba của Lí Húc Dương và là em trai ruột của cha Lí Húc Dương.
Bọn họ vì muốn tranh đoạt tài sản, mà bất chấp tất cả muốn lấy mạng của Lí Húc Dương.
Rõ ràng là trên người bọn họ chảy cùng dòng máu, cùng mang một họ, nhưng lại không quan tâm đến tình thân thẳng tay lấy mạng người thân ruột thịt của mình.
Khương Thư Lan nghe được lời của Chu Trung Phong, có chút sửng sốt, cô cũng nhanh chóng hiểu được ý tứ trong lời nói của anh.
"Ý anh là…"
Chưa cần cô hỏi xong, Chu Trung Phong liền ừ một tiếng: "Đúng vậy.”
Khương Thư Lan thở dài: "Độc nhất là lòng người."
"Vậy Lí Húc Dương thế nào rồi?”
"Bị gậy gỗ quất vào người, không gây chết người, buổi sáng được cảnh sát địa phương đưa đến bệnh viện."
Bảo vệ sự an toàn cho Lí Húc Dương là điều không hề đơn giản như vậy, với tư cách là một doanh nhân đến từ Hương Cảng, anh ta đến đây để kiểm tra, vì vậy anh ta là nhân vật quan trọng của Cục Xúc tiến Đầu tư Thành phố Thâm Quyến.
Nói cách khác, Lí Húc Dương là Thần Tài của thành phố Thâm Quyến, hiện tại Thần Tài bị án bắt cóc ở thành phố Thâm Quyến, đây là một cái tát vào mặt mọi người.
Cũng nhờ có Chu Trung Phong ở phòng bên cạnh xen vào việc riêng của họ mà cứu được anh ta.
Nếu như anh ta không được cứu ra một cách an toàn, những người trong bộ phận xúc tiến đầu tư không thể tưởng tượng được sẽ có tai họa lớn đến cỡ nào ập xuống đầu bọn họ.
Nghe vậy, Khương Thư Lan thở phào nhẹ nhõm: “Vậy bên phía cảnh sát sẽ làm gì, làm sao bắt được bọn chúng thế?"
Đây rõ ràng là một cuộc đấu tranh nội bộ trong gia đình của nhà họ Lí.
"Nghe nói bộ đầu tư và cục công an bên kia đã cùng hợp tác với nhà họ Lí, chuyện còn lại tùy thuộc vào sự thương lượng của hai bên nữa."
"Có điều, một nhóm vệ sĩ kia, ngoại trừ chết tại chỗ ra, thì toàn bộ những người còn lại đều bị bắt."
Đám người này dám phản bội chủ nhân, cho dù là còn sống, hay là chết, kết của cũng không tốt hơn là bao.
Chu Trung Phong chỉ có thể nói, Lí Húc Dương được người trong nhà nuôi dưỡng thành một tên ngu ngốc và lương thiện, mà anh trai và chú ba của anh ta đều là những người có thủ đoạn độc ác.
Cho nên mới có chuyện có mười hai vệ sĩ nhưng lại có đến mười người phản bội xảy ra.
Ngay cả người bên cạnh mình, gần như bị toàn bộ phản bội, mà cũng không biết.
Khương Thư Lan thở dài: “Em nhận ra một điều rằng, người có tiền sống cũng không dễ dàng gì.”
Chu Trung Phong nghe nói như vậy, nhịn không được mà giương mắt lên nhìn cô: "Vậy anh thu tay lại nhé?”
Một câu không đầu không đuôi, Khương Thư Lan lại nghe hiểu. Cô liền lập tức phủ quyết: “Vậy thì không được.”
Bây giờ cô ấy làm sao có thể thu tay lại được cơ chứ, chưa kể đến việc công ty còn có rất nhiều nhân viên, nếu lỡ như bất động sản đi vào quỹ đạo, cô sẽ càng cảm thấy đáng tiếc hơn.
Cô hạ thấp giọng: “Hơn nữa kiếm tiền từ lĩnh vực bất động sản ở Thâm Quyến rất dễ. So với việc chúng ta đầu tư vào lĩnh vực hậu cần, khách sạn, cửa hàng bách hóa thì bất động sản vẫn là lĩnh vực dễ kiếm ra tiền nhất."
Cô mới vào nghề chưa được bao lâu, chi phí đầu tư trước đó đã lấy lại được vốn.
Nếu như vậy thì những gì đâu tư trước đó thì sẽ trở nên vô ích.
Nhìn bộ dạng mê tiền tài của Khương Thư Lan, Chu Trung Phong buồn cười, đồng thời lại cảm thấy đau lòng: "Em không cảm thấy vất vả sao."
Chính anh cũng nhìn thấy cô rất vất vả, nhưng lại không thể nói, Thư Lan em đừng làm.
Bởi vì anh biết so với việc ở nhà một mình buồn chán, chờ anh mỗi ngày tan tầm trở về, Thư Lan cô ấy càng thích mỗi ngày đều bận rộn với công việc như vậy hơn. Cô ấy sẽ có một cảm giác thành tựu hơn.
Khương Thư Lan lắc đầu: "Em không vất vả, ngược lại em còn cảm thấy rất thoải mái.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận