Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1538:

Nếu là ngày thường, Khương Thư Lan sẽ không ấu trĩ mà bồi Chu Trung Phong chơi như vậy. Nhưng mà hôm nay cô phá lệ vui vẻ, cho nên liền mở cửa, nhắm nghiền hai mắt, ở bên ngoài thành thật đếm dần lên.
Một lát sau, Chu Trung Phong đi dọc theo hành lang tiến đến, đi tới trước mặt Khương Thư Lan.
Bước chân anh cực nhẹ, nếu không phải cẩn thận lắng nghe, căn bản sẽ không thể phát hiện ra.
“Được rồi, mở mắt ra thôi.”
Giây tiếp theo, Khương Thư Lan mở mắt ra, thời điểm nhìn thấy Chu Trung Phong xuất hiện ở trước mặt mình, cô sửng sốt hồi lâu, không kìm được mà đánh vào người anh: “Chu Trung Phong, sao anh lại tới đây?”
“Sao anh lại tới đây?”
Đối phương sau khi thăng chức bởi vì lý do thân phận, thực ra không tiện ra khỏi đảo.
Chu Trung Phong nhìn Khương Thư Lan vui mừng như vậy, vẻ mặt cũng nhu hòa vài phần, nhanh chóng đón lấy cô: “Lại đây an ủi công thần của bộ đội hải đảo chúng ta.”
Lúc trước lúc sau, Khương Thư Lan đã nhận 300 người từ trong nhóm binh lính xuất ngũ.
Bọn họ lần lượt phân bố ở bất động sản Vạn Như, hậu cần, bảo vệ, cùng với các ngành nghề khác.
Hơn nữa nhu cầu còn tiếp tục gia tăng.
Làm lãnh đạo cấp cao trong bộ đội hải đảo, Chu Trung Phong đương nhiên muốn tới động viên đại công thần này.
Khương Thư Lan vừa nghe, sửng sốt ôm cánh tay anh, nhịn không được cười: “Vậy anh cần phải an ủi em thật tốt, rốt cuộc là trong khoảng thời gian này em quá là mệt đi.”
Cô đưa mặt lại gần, yếu đuối nói: “Anh nhìn xem, em đã gầy còm nhom rồi đây này.”
Khương tổng ở bên ngoài lừng lẫy nổi danh, ở trước mặt Chu Trung Phong lại là cô gái nhỏ thích làm nũng.
Chu Trung Phong thấy trong lòng mềm nhũn: “Được được được, mấy ngày này anh nấu cơm, em phải nếm thật tốt tay nghề của anh.”
“Như vậy mới được.” Khương Thư Lan rầm rì nói.
Cách vách, Lí Húc Dương nghe được động tĩnh bên ngoài, liền lén lút nhìn qua khe cửa. Chỉ là, anh ta vừa nhìn một cái đã bị chú ý tới.
Một ánh mắt sắc bén liền nhìn lại đây, Lí Húc Dương không biết bản thân phải hình dung ánh mắt này như thế nào.
Uy nghiêm, sắc bén, cảnh giác, đó là hơi thở của người có địa vị cao mới có.
Lí Húc Dương cũng chỉ từng nhìn thấy trên người ông nội mình. Chờ đối phương đem ánh mắt thu hồi đi, anh ta mới kinh ngạc phát hiện sau lưng mình toát ra một thân mồ hôi lạnh.
Suy nghĩ đến Khương Thư Lan ở trước mặt đối phương nói chuyện làm nũng, lại còn nói đối phương ăn cơm mềm. Điều này làm cho Lí Húc Dương theo bản năng mà rùng mình một cái.
Vị Khương tỷ tỷ này, thật là nữ trung hào kiệt.
Chờ đến sau khi đối phương hoàn toàn vào nhà đóng cửa lại, Lí Húc Dương mới đặt mông ngồi lên ghế sô pha: “Hù chết tôi, lấy cho tôi một chén nước đến đây.”
Bảo tiêu bên cạnh giải thích nói: “Thiếu gia à, vị vừa rồi chắc hẳn là chồng của nữ sĩ Khương. Lúc trước Lão gia tử đã điện thoại tới kiến nghị chúng ta không cần trêu chọc vào.”
“Nói nhảm, đương nhiên là tôi sẽ không trêu chọc rồi.”
Lí Húc Dương xoa gương mặt bụ bẫm thành một đoàn: “Tôi lại không phải đồ ngốc, đối phương lợi hại như vậy, cảm giác như một bàn tay liền phế bỏ tôi luôn rồi.”
Anh ta chính là thiếu gia nhà họ Lí, là thiếu gia sinh ra đã ngậm thìa vàng, không sợ trời không sợ đất, lần đầu tiên thấy sợ hãi một người như vậy.
Lí Húc Dương cưỡng ép chính mình bình tĩnh lại, vừa cầm lấy Coca liền mạnh mẽ uống hết.
Coca ngọt kích thích thần kinh anh ta, hoàn toàn làm cho Lí Húc Dương bình tĩnh trở lại.
“Sớm biết rằng chị gái kia lai lịch lớn như vậy, tôi sớm đã đầu tư vào bất động sản Vạn Như.”
Bây giờ thì có chút hối hận.
Bảo tiêu nhìn Lí Húc Dương uống xong lon coca kia, ánh mắt lóe lóe, nhưng không nói chuyện.
Ban đêm hôm đó, Lí Húc Dương hôn mê bị người khiêng mang đi.
Anh ta trăm triệu lần không nghĩ tới, chính mình dùng nhiều tiền cố ý mời người lợi hại đến, tới huấn luyện riêng cho bọn họ. Đến cuối cùng, lại trở thành một cây đao giết anh ta.
Phòng cách vách.
Chu Trung Phong mát xa toàn thân cho Khương Thư Lan, mấy tháng nay Khương Thư Lan thật sự quá mệt mỏi. Sau khi Chu Trung Phong xuất hiện, dây thần kinh căng thẳng trên người cô cũng hoàn toàn buông lỏng.
Đối phương vừa mới bắt đầu xoa bóp không bao lâu, cô liền ghé vào trên đầu gối nặng nề ngủ mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận