Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 630:

Anh ta cười ha ha: “Trung Phong, có thể thương lượng một chút hay không, nói cha vợ cậu điều chỉnh thuốc này thêm chút ngọt đi.”
Cái này thật sự là quá đắng, đắng đến không tưởng tượng được, một người đàn ông như anh ta còn chịu không nổi.
Vấn đề là anh ta nếm thử thuốc của vợ anh ta là Miêu Hồng Vân thì thuốc không đắng như vậy.
Làm sao lại hết lần này tới lần khác thuốc của anh ta lại đắng như thế chứ?
Chu Trung Phong nghe xong, nghĩ đến Cha Khương cố ý tăng thêm thuốc, anh cũng không thể nói.
Chỉ có thể nói sang chuyện khác: “Nghe nói tổ yến tốt cho phụ nữ mang thai, tôi chuẩn bị lên núi hái chút tổ yến, anh đi không?”
Anh hái tổ yến, Thư Lan hiện tại liền có thể ăn thoải mái.
Đoàn trưởng Na nghĩ hái tổ yến cũng tốt, chuẩn bị cho Miêu Hồng Vân mang thai bồi bổ là vừa.
Bên này Chu Trung Phong vừa đề nghị thì Đoàn trưởng Na lập tức đồng ý: “Đi đi đi, vừa vặn tôi được nghỉ ở nhà, tôi và cậu cùng đi hái.”
Thốt ra lời này, Miêu Hồng Vân bên cạnh cũng rục rịch: “Em đã rất lâu rồi không có lên núi, nếu không mang em cùng đi đi!”
Đoàn trưởng Na muốn cự tuyệt, Miêu Hồng Vân liền nói: “Chú Khương nói em nên rèn luyện một chút, ở nhà làm sao rèn luyện, còn không bằng cùng các anh đi leo núi.”
Đoàn trưởng Na không có cách nào cự tuyệt lý do này được.
Chờ khi bọn họ chuẩn bị xuất phát, Khương Thư Lan biết được, thế là cô cũng muốn đi cùng.
Cô không nói chuyện, chỉ là dùng ánh mắt long lanh nhìn Chu Trung Phong.
Ánh mắt của cô cực kì xinh đẹp, tròn tròn, đen trắng rõ ràng, trong suốt ướt át, tại thời điểm nhìn sang, ai có thể cự tuyệt được chứ.
Chu Trung Phong đương nhiên cũng không ngoại lệ, vốn dĩ đến bên miệng là lời cự tuyệt, nhưng lại biến thành: “Cha, Thư Lan có thể cùng chúng con lên núi không?”
Cha Khương: “Chú ý không để mệt mỏi quá là được, cũng thích hợp cho con bé rèn luyện một chút, đi theo sau, còn có thể giúp đỡ này nọ”.
Đây là lời nói thật, Cha Khương phát hiện, tại Đông Bắc những phụ nữ mang thai, càng là người trong thành ngồi một chỗ trong phòng làm việc, sinh con càng gian nan.
Ngược lại là phụ nữ nông thôn, không có điều kiện đi trạm xá y tế, cứ thế mà sinh ngay tại trên giường ở trong nhà.
Thậm chí tại thời điểm mang thai sáu, bảy tháng, còn có thể bước đi như bay, đi ra đồng, đi gánh nước, vậy mà chẳng hề hấn gì.
Cha Khương thốt ra lời này, đồng nghĩa cho một lời bảo đảm.
Không thể không nói, trong nhà có đại phu vẫn là tốt nhất, thuận tiện hơn không ít.
Khương Thư Lan vui mừng phấn khởi, lập tức quay về thay quần áo.
Lại đeo ấm nước chuyên dụng mẹ cô chuẩn bị cho, bên trong đều là nước ấm, mở ra là có thể uống liền mấy hớp.
Còn mang theo túi để đựng quả mận, ba trái cà chua, ba quả đào, hai trái dưa leo.
Thậm chí còn có hai miếng đào xốp giòn và bánh ngọt trứng gà.
Khương Thư Lan nhìn bao đồ, cô nhịn không được mà đỡ trán: “Mẹ, con đi cùng bọn họ lên núi hái tổ yến, không phải đi nấu cơm dã ngoại.”
Mang cả đống thứ như vậy, không khác gì lên núi du sơn ngoạn thủy.
Mẹ Khương mặc kệ, trực tiếp đem túi đeo vai đưa cho Chu Trung Phong: “Con rất dễ đói, hai giờ là ăn một bữa, ăn xong là nôn, không có đồ ăn, mẹ sợ con lên núi sẽ chờ mà hoảng hốt, nghe mẹ, với lại có cần con cầm đâu, để Trung Phong cầm là được rồi.”
Chu Trung Phong tán thành vô điều kiện, ba năm cân đồ vật, Chu Trung Phong cảm thấy cũng không có gì là nhiều.
Còn không bằng một phần mười trọng lượng bình thường đồ mang theo lúc huấn luyện dã ngoại nữa.
“Nghe mẹ, nếu không chúng ta không có ai được lên núi.”
Đây tuyệt đối là uy hiếp, Khương Thư Lan lập tức không nói gì nữa.
Lúc đầu đi chỉ có cặp Khương Thư Lan cùng cặp vợ chồng Đoàn trưởng Na, tới lúc Vương Thủy Hương nghe xong lập tức cũng muốn đi cùng, vác lấy cái rổ liền cùng mọi người lên núi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận