Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 79:

Dừng một chút, ông hỏi: “Cha mẹ cậu sẽ tới đây chứ?”
“Cha mẹ con bên kia tạm thời không qua được ạ.” Chu Trung Phong đương nhiên không có ý cự tuyệt, anh lắc đầu: “Con thì không thành vấn đề, vậy mười giờ sáng mai, con đến đón Thư Lan, dẫn em ấy đi lĩnh chứng ạ.”
Cha Khương gật đầu, lần này việc cơ bản xem như đã hoàn thành.
Đại sự chung thân của con gái cũng đã thành hơn phân nửa.
Chỉ là, vừa nghĩ đến việc con gái gả cho Chu Trung Phong xong thì phải lập tức đi hải đảo cách xa ngàn dặm kia, tâm tình của cha Khương và mẹ Khương đều có chút nặng nề, gả đi có hơi xa quá.
Nhưng nếu là gả cho Trịnh Hướng Đông gần thế kia, ngược lại bọn họ càng không vui hơn.
Có lẽ Chu Trung Phong được coi như là người thích hợp.
Trong phòng bếp.
Khương Thư Lan sau khi rửa sạch sẽ gà rừng mấy ngày trước anh trai săn về chưa thể ăn đành để nuôi dưỡng tạm.
Nhét hành và tỏi dại ngoài đồng vào bụng gà, cắt một lát gừng cho vào đó, dùng lửa trong lòng bếp để đun, hầm thành món canh gà với màu vàng óng ánh.
Sau đó từ trong thùng gỗ bên cạnh vại nước mò lên một con cá, ở chỗ cô không có quá nhiều, chỉ là câu cá vào mùa đông nên mới đặc biệt có nhiều như vậy.
Nhà họ Khương có nhiều hòa thượng, người này một cái người kia một cái, sau khi làm xong còn phải khoét một lỗ trên mặt băng mới có thể câu cá được.
Sau khi Khương Thư Lan nhanh nhẹn dọn dẹp xong hết rồi, cạo sạch mang cá, lúc này mới đặt lên chiếc nồi tráng men.
Thái ớt đỏ rắc lên trên mặt cá, sau đó cho vào nồi để hấp.
Cuối cùng là làm món thịt, Khương Thư Lan dùng thịt khô năm ngoái của đội sản xuất vẫn không nỡ dùng.
Cắt thịt khô thành miếng, đặt trong nồi nhẹ nhàng khuấy, hầm trong nồi thành màu trắng sữa rồi liền vớt lên xào cùng với tỏi, trong lúc xào, mùi thịt bay lên xộc thẳng đến mũi.
Chị dâu hai nhà họ Khương hít một ngụm khí, nhìn bộ dạng chuyên tâm của Khương Thư Lan, nhịn không được mà tò mò hỏi: “Thư Lan, không lo lắng đồng chí Chu nói chuyện cưới xin thế nào với cha mẹ em sao?”
Chuyện hôn sự của bản thân vậy mà sao có thể lạnh nhạt thế được chứ!
Khương Thư Lan đặt thịt khô xào tỏi lên chiếc đĩa trắng nạm viền hồng rồi mới lau dầu nóng xung quanh đi.
Cô cười nói: “Chị dâu hai, cha mẹ sẽ hãm hại em được sao ạ?”
“Đương nhiên là không rồi!”
Chị dâu hai Khương nói, cha mẹ chồng cô ấy nổi danh mười dặm tám hướng là cặp cha mẹ thương con gái, đến cả người làm con dâu như cô ấy sau khi được gả vào cũng rất được ưu ái.
“Như thế không phải được rồi sao?” Khương Thư Lan cười cười rồi đưa đồ ăn cho chị dâu hai.
Mở lồng hấp ra, liếc mắt nhìn thấy một con cá đã được hấp chín, lại thêm chút hành hoa băm lên mình cá.
Đồ ăn coi như đã được nấu xong rồi.
Khương Thư Lan đi đến nhà chính, nhẹ nhàng gọi mọi người: “Cơm nấu xong rồi ạ.”
Lúc nghe được câu đó. Hứa Thành Binh ngồi ở nhà chính sớm đã đợi đến rất nóng ruột rồi, hai bên đều đang nói chuyện, mùi hương từ phòng bếp thổi tới, hắn đều đã quên mục đích ban đều đến đây là gì!
Cũng may cha Khương mẹ Khương đã trực tiếp mở miệng: “Đi thôi, đi nếm thử chút tay nghề nấu ăn của Thư Lan nhà tôi đi.”
Đây dường như thể là nơi ở của hắn, thứ căn bản nhất mà nhà trai cần để ý khi đến cửa.
Chu Trung Phong gật đầu, kỳ thật lúc ngửi được mùi đồ ăn, anh đã biết tay nghề của Khương Thư Lan không hề kém, đợi đến khi ngồi trên bàn, anh càng cảm nhận được rõ ràng hơn.
Gọi là mỹ vị cũng không phải là nói quá.
Đợi sau khi đồ ăn đến miệng, dù là người không ham mê ăn uống như Chu Trung Phong đi nữa cũng nhịn không được mà híp mắt.
Thịt bò tươi mới thơm ngon, cho vào miệng còn cảm nhận được chút cay cay, hậu vị lại như không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận