Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 929:

Bà Bàng không khỏi sợ hãi, bà ta trầm mặc.
Khương Thư Lan lạnh lùng nhìn bà ta một cái, mấy bà lão như vậy, cô ở dưới nông thôn đã gặp nhiều rồi.
Vấn đề chính không phải bà ta, mà vấn đề chính là giúp cho Hồ Vịnh Mai rửa sạch được thanh danh của mình.
Lúc Trâu Dược Hoa cùng với Trâu Dương xuất hiện, Khương Thư Lan liền thấy kỳ lạ, sao khu bình luận lại nảy ra nhiều bình luận đến như vậy.
Nhờ đó mà cô mới biết, mục đích của Trâu Dược Hoa với Trâu Dương chính là anh hùng cứu mỹ nhân, muốn tiếp cận Hồ Vịnh Mai.
Đơn giản là vì đời trước Hồ Vịnh Mai thiếu chút nữa đã lên được đến chức thủ phủ rồi.
Quan hệ tốt đến như vậy, Khương Thư Lan sẽ chịu để cho Trâu Dược Hoa nhận lấy sao?
Ngẫm lại thì đương nhiên là không rồi.
Dù là quan hệ lúc trước của cô cùng với Hồ Vịnh Mai, hay khi đã biết được mọi chuyện về Hồ Vịnh Mai sau này rồi, Khương Thư Lan cũng sẽ không mặc kệ Hồ Vịnh Mai, nếu như đã giúp đỡ người khác thì phải giúp cho đến cùng.
Cô ngẩng đầu lên nhìn, chỉ vào chiếc xe jeep đằng sau kia, nói với bà Bàng, cũng là nói với mấy công nhân ở xung quanh đó.
“Chiếc xe kia là của nhà chồng tôi, là tổ chức cấp cho, chú Quách là tài xế có lòng muốn giúp lái xe đưa chúng tôi đi, trên xe còn có chồng tôi cùng với hai đứa con, mà sở dĩ Hồ Vịnh Mai ở trên xe là bởi vì trưởng xưởng Hứa cùng với chủ nhiệm Lâm kêu chị ấy tới tiếp đón tôi với chồng để tới nói về chuyện quân đội trên hải đảo.”
“Dưới tình huống như vậy, tôi thực sự muốn hỏi mọi người một câu. Người ngu xuẩn đến mức nào mới chọn yêu đương vụng trộm tại nơi như thế này, nếu là mấy người thì mấy người có như vậy không?”
Khương Thư Lan đảo mắt qua nhìn mọi người xung quanh, hốc mắt Hồ Vịnh Mai đã chứa đầy nước, những người khác theo bản năng lập tức lắc đầu.
Người ngồi ở trên xe, lại còn là lái xe, còn có trẻ con, sao Hồ Vịnh Mai có thể yêu đương vụng trộm dưới tình huống như vậy được.
Chị ấy cũng không phải kẻ ngốc.
“Vậy nên, bà Bàng à, bà vu oan cho người khác, vu oan cho con dâu của bà, bà cứ định như vậy mà cho qua sao?”
Khương Thư Lan lập tức chuyển sang việc khác, ánh mắt nhìn thẳng vào bà Bàng.
Nếu chuyện này không giải quyết cho xong, thanh danh của Hồ Vịnh Mai sẽ bị hủy mất.
Khương Thư Lan không biết đời trước Hồ Vịnh Mai đã giải quyết như thế nào, nhưng chắc chắn hoàn toàn không hề dễ giải quyết chút nào.
Bà Bàng lúc này cũng biết sợ rồi nhưng vẫn cậy già mà lên mặt: “Tôi là mẹ chồng của cô ta, cô ta có thể làm gì tôi được chứ?”
“Đúng là bà là mẹ chồng của chị ấy.”
Khương Thư Lan ngẩng đầu nhìn về phía Hồ Vịnh Mai: “Nhưng mà người mẹ chồng như bà lại cay nghiệt, ác độc mà đi vu oan giá họa cho người khác, còn kêu tất cả mọi người tới chứng kiến, nếu sau này bà ta còn tới nhà máy cán thép để bắt nạt người khác nữa, cảm phiền mọi người ở nhà máy cán thép giúp tới đuổi bà ta đi khỏi đây!”
Cô sở dĩ nói như vậy là vì Hồ Vịnh Mai có thể giải quyết được tốt chuyện sự nghiệp của mình, nhưng lại không giỏi trong việc xử lý vấn đề nhân thân.
Hơn nữa lòng dạ chị ấy lại rất mềm yếu.
Lời này của Khương Thư Lan là để giải quyết luôn những rắc rối về sau của Hồ Vịnh Mai.
Hồ Vịnh Mai không phải kẻ ngốc, chị ấy cũng nhận ra được điều này, đôi mắt vẫn luôn chứa đầy lệ từ đầu đến giờ cứ như vậy gắt gao mà nhìn Khương Thư Lan, bàn tay nắm chặt lấy tay của cô.
Ngay lúc này đây, một tiếng cảm ơn nhè nhẹ phát ra.
Sau khi nghe được lời đồng ý của mọi người rồi, Hồ Vịnh Mai liền lén lau nước mắt.
Vừa thấy tình cảnh mất cả chì lẫn chài này, bà Bàng thiếu chút nữa đã không nhịn được rồi: “Muốn tôi không đến nhà máy cán thép thì cũng được thôi, nhưng Hồ Vịnh Mai cô đừng quên mỗi tháng phải gửi phí phụng dưỡng cho chúng tôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận