Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 532:

Lời này vừa dứt, trong phòng trở nên yên tĩnh.
Trần Chí Cương lấy lại tinh thần trước, cậu ta bưng một chậu nước bẩn lên hất ra ngoài: “Bà nó, đánh gãy răng cậu ta, tiểu bạch kiểm giống như cậu ta mà cũng dám nói phó đoàn Chu mất chức ư? Mẹ cậu ta, loại tiểu bạch kiểm giống như cậu ta cũng có thể thượng vị, phó đoàn Chu mà mất chức á, có khả năng không?”
Một chậu nước hất quá đột ngột, lại vô cùng chuẩn xác, nước trực tiếp từ trên không đổ xuống đầu Hứa Vệ Phương, nước bẩn đó lập tức làm hắn ta phát ngốc.
Nước xối vào giống như con gà rớt vào nồi canh.
“Các người đúng là man di()!”
[Chú thích: (
) Man di: Tên gọi chung các dân tộc thiểu số chậm phát triển với ý khinh miệt (theo quan điểm kì thị dân tộc thời phong kiến, thực dân).]
“Một đám man di!” Hứa Vệ Phương tức muốn hộc máu mà mắng chửi, một bên mắng, một bên dậm chân.
“Dù sao cũng mạnh mẽ hơn tiểu bạch kiểm như cậu!”
“Tiểu bạch kiểm!”
“Tiểu bạch kiểm, đồ ăn bám, đồ ăn bám!” Giọng nói khinh thường của Trần Chí Cương truyền đến.
Hứa Vệ Phương hoàn toàn giận dữ, giận đến nổi phổi cũng muốn nổ tung.
Hắn ta không tin, không có nhóm người này, hắn ta sẽ không làm nên chuyện.
Hứa Vệ Phương rời đi, hắn ta bị xối thành gà rớt trong nồi canh, vẻ mặt xám xịt mà rời đi.
Chờ đến khi tin tức truyền đến nhà Khương Thư Lan, Chu Trung Phong nghe xong, anh không khỏi cười cười, động tác xắn tay áo cũng dừng lại, anh nói với Khương Thư Lan: “Em cứ chờ xem, tiếp theo Hứa Vệ Phương sẽ đến tìm người dân tộc Lê.”
Đây mới là địa ngục của Hứa Vệ Phương…
Nhân tài của dân tộc Lê mới thực sự hung hãn, sẽ có trái ngọt để cậu ta ăn.
Nghĩ đến người của dân tộc Lê, Khương Thư Lan cũng rớt nước mắt vì Hứa Vệ Phương một phen, chẳng qua hắn ta cũng xứng đáng, cô không có nghĩa vụ đồng tình với hắn ta.
“Chuyện này bao giờ mới kết thúc hả?”
Động tác xoắn tay áo của Chu Trung Phong dừng lại: “Không lâu đâu.”
Hạt giống bắn ngược lại đã được ấp ủ, rất nhanh sẽ nhìn thấy kết quả.
Làm như lời Chu Trung Phong nói.
Hứa Vệ Phương thay xong quần áo sạch sẽ thì lập tức đi đến chỗ của tộc họ Lê, lần này hắn ta như được mở mang tầm mắt.
Đồ lót bên trong không còn là đồ màu trắng nữa, mà là nhập gia tùy tục, mặc vào quần áo làm từ vải thô, còn có những mảnh vá do bị rách.
Đây là kinh nghiệm xương máu mà hắn ta rút ra được khi lựa chọn quần áo, sau đó còn bôi đen cả mặt, không vì điều gì hết mà là vì sợ bị người ta mắng là công tử bột.
Nhưng mà cứ tưởng như vậy thì sẽ được đối phương tiếp nhận rồi, hoàn toàn không ngờ được rằng.
Hứa Vệ Phương thậm chí còn chưa vào được bên trong tộc họ Lê, mà trực tiếp bị ngăn ở bên ngoài hàng rào đi vào trong tộc luôn rồi.
Từ sau khi Lê Lệ Mai tiếp nhận cai quản tộc họ Lê, chỉ sau một thời gian, cô ấy nhanh chóng biến tộc họ Lê trở thành một nơi nói ngọt nói nhạt cũng khó mà tiến vào được.
Hoặc chính xác hơn mà nói chính là nơi mà không cho phép người ngoài tiến vào trong.
Trên đường đi vào tộc họ Lê được dựng lên một hàng rào, mỗi một người xa lạ định tiến vào đều sẽ bị người ở trong đó kiểm tra một lần.
Lúc này đây, người xa lạ đầu tiên bị kiểm tra chính là Hứa Vệ Phương.
Người giữ cổng vì muốn lập công, nhìn thấy bộ dạng do dự lén lén lút lút của Hứa Vệ Phương, lập tức tiến lên về phía trước, tự tay tóm lấy, áp chế Hứa Vệ Phương xuống dưới đất.
Ha ha ha! Đúng vậy, là áp xuống đất, đoạn đường xung quanh tộc họ Lê còn lát cát sỏi, vì để cho trời mưa đường đi xung quanh không bị lầy lội mà bọn họ đã đi tới biển để mang cát về, trải một đoạn thật lớn.
Cát mang về chưa trải qua sàng lọc, còn có vỏ sò cùng với mấy hòn đá nhỏ.
Mà mặt của Hứa Vệ Phương bị áp trên đất ma sát vào mấy vỏ sò cùng với đá nhỏ kia.
Có thể nói là đau rát vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận