Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1507:

Sau khi kêu Bốn Mắt đi nghỉ ngơi rồi, liền chuẩn bị đi quanh Thâm Thị tham quan nhà lầu quanh đây.
Được Bốn Mắt bảo vệ, hơn nữa toàn bộ tiền đã được cô gửi vào ngân hàng rồi, cô cũng có thể hoàn toàn yên tâm mà đi thăm thú xung quanh.
Trên cơ bản đã có ấn tượng khá sâu với cảnh quan xung quanh Thâm Thị.
Căn hộ tốt nhất ở Thâm Thị có giá hai nghìn tệ một căn, hơn nữa người mua bình thường đều là khách hàng ở bên Hương Cảng, lấy biển hiệu hoa viên Hương Cảng để thu hút khách hàng.
Khương Thư Lan ngắm liên tiếp mấy tòa chung cư, vẫn chưa ra quyết định được vì cô muốn mua căn hộ với số lượng lớn.
Mắt thấy Khương Thư Lan đang trầm mặc, Bốn Mắt cũng không phải người nói nhiều, chỉ lẳng lặng ở bên cạnh không rời cô một tấc, ánh mắt liếc nhìn xung quanh dường như đang cảnh giác trước mọi rủi ro xung quanh.
Khương Thư Lan sau khi xem xong, thì lấy danh thiếp ở trong túi ra, đó là danh thiếp mà Cát Hồng Sơn đã cho cô.
Khương Thư Lan nắm chặt lấy danh thiếp, suy nghĩ một chút: “Bốn Mắt, chúng ta đánh xe tới Hằng Nhuận Điền Sản đi.”
Bốn Mắt đương nhiên hoàn toàn là nghe cô hết.
Nhưng điều khiến Khương Thư Lan sửng sốt chính là tài xế lái xe lúc nghe được chữ Hằng Nhuận Điền Sản thì lập tức ngạc nhiên: “Đồng chí, cô muốn đi mua nhà sao?”
Khương Thư Lan: “Cũng đang có quyết định như vậy.”
“Vậy thì cô không nên mua nhà ở Hằng Nhuận Điền Sản đâu, đó là nơi nổi tiếng có phong thủy kém ở Thâm Thị này, hơn nữa nghe nói ở lâu nước dùng còn sinh ra chất bẩn, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe người ở.”
Khương Thư Lan nghe thấy như vậy thì ngạc nhiên: “Nghiêm trọng đến vậy sao?”
Thấy cô để ý lắng nghe, tài xế cũng nhịn không được mà nói thêm mấy câu: “Người địa phương chúng tôi chẳng có ai mua nhà ở Hằng Nhuận Điền Sản hết.”
“Xui xẻo lắm.”
“Cũng chỉ có thể lừa được người ở bên ngoài thôi.”
Sau khi nói lời này, ý thức được bản thân mình nói không được hay ho cho lắm, tài xế kia cũng không nhiều lời nữa.
Vị trí của Hằng Nhuận Điền Sản vô cùng hẻo lánh, trải qua một đường toàn cát đá, vất vả lắm mới tới được Hằng Nhuận Điền Sản, tài xế lái xe cũng không nguyện ý mà đi vào: “Tôi không muốn đi vào đó đâu, mấy người cứ đi thẳng về phía trước hai trăm mét nữa rồi quẹo phải hai lần là tới.”
Thái độ như đang phòng ngừa bệnh dịch này đủ cho người khác hiểu thanh danh của Hằng Nhuận Điền Sản kém đến mức nào rồi.
Khương Thư Lan cũng không làm khó đối phương nữa, đợi sau khi đối phương rời đi rồi, Bốn Mắt liếc nhìn xung quanh chỉ là nơi chim cũng không thèm thải thì cảm thấy nơi này thậm chí còn hẻo lánh hơn cả hải đảo của bọn họ nữa.
“Chị à, chị thực sự muốn mua nhà ở đây sao?”
Thấy thế nào cũng như thể sẽ lỗ vốn vậy.
Khương Thư Lan lắc đầu: “Cứ nhìn xem thế nào đã.”
Dọc đường đi, bọn họ dựa vào biển chỉ dẫn mà đi tìm Hằng Nhuận Điền Sản, cuối cùng cũng đi tới nơi.
Bên này vừa nhìn đã biết là nơi rất lâu không có ai tới, đến cả cửa của Hằng Nhuận Điền Sản cũng trở nên vô cùng cô quạnh.
Khương Thư Lan phủi bụi trên người mà gõ cửa: “Có ai không?”
Qua một hồi lâu, bên kia mới có người trả lời: “Có người, xin hỏi cô là người tới mua phòng sao?”
Người kia vừa nhìn thấy Khương Thư Lan thì ánh mắt lập tức sáng lên.
Nhưng sau khi nhìn một hồi thì cứ luôn cảm thấy Khương Thư Lan có chút quen mắt, như thể đã nhìn thấy cô ở đâu đó rồi.
“Cô là?”
Khương Thư Lan lấy ra danh thiếp từ bên trong túi: “Tôi tới tìm tổng giám đốc Cát Hồng Sơn.”
Nghe được lời này, người kia lập tức nhớ ra: “Cô là phu nhân Khương ở sở giao dịch cổ phiếu đúng không?”
Hèn gì đối phương nhìn vô cùng quen mắt.
Khương Thư Lan cũng nhận ra được đối phương: “Anh là thư ký của Cát tổng đúng không?”
“Haiz, thư ký gì chứ, việc gì tôi cũng phải làm hết.”
Thư ký kia dẫn Khương Thư Lan đi vào trong tòa chung cư, bên trong thực sự rất trống trải, cả khu chung cư đều dính một tầng bụi, vừa nhìn là biết bên này đã bao lâu rồi chưa có người qua lại.
“Ông chủ, ông chủ, có người tới tìm ông.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận