Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 99:

Câu này của Giang Mẫn Vân nói ra, quả thực khiến Trâu Dược Hoa ngay lập tức nghĩ đến sự xấu hổ vào hôm qua của đội sản xuất Ma Bàn.
Cùng với buổi sáng hôm nay khi anh ta bán mạng mà đạp xe đạp, Chu Trung Phong lại ngồi trên xe jeep lướt nhanh mà đi qua anh ta.
Đây quả thực giống như khiến Trâu Dược Hoa rơi vào tận cùng của sự nhục nhã vậy.
Nghĩ đến ban đầu, anh ta oang oang miệng lên mà nói, ngoài anh ta ra thì không có ai thèm ngó đến Khương Thư Lan hết.
Kết quả thì sao?
Khương Thư Lan lại kết hôn cùng với tên kia, mọi thứ đều cao hơn anh ta một đầu.
Điều này thực sự khiến Trâu Dược Hoa nhẫn nhịn không nổi nữa.
Anh ta nhìn hai đứa con đang khóc lóc om sòm cùng một chỗ, dùng tất cả kiên nhẫn cuối cùng, lạnh lùng nói: “Dương Dương, Tiểu Mỹ, nếu hai đứa con ở đây ngăn cản việc cha và dì Giang đi đăng ký kết hôn, cha sẽ không cần hai đứa nữa.”
Câu mà người làm cha mẹ thường hay nói nhất chính là, con mà không ngoan, cha mẹ sẽ không cần con nữa.
Lời này có lực uy hiếp rất lớn.
Cứ vậy khiến Trâu Dương phải ngưng khóc, Trâu Mỹ cũng vậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ rõ sự sợ hãi.
Hai người bị dọa đến nhất thời buông lỏng cánh tay đang ôm chân ra.
Trâu Dược Hoa dựa vào công phu này, nói với bọn họ một câu.
Hai đứa chờ ở chỗ này, nói xong liền dẫn theo Giang Mẫn Vân đi vào cục dân chính.
Bên trong cục dân chính là những cán sự đang nói chuyện liên quan đến công việc.
Lúc hai người Khương Thư Lan và Chu Trung Phong tiêu sái tiến vào, bọn họ lập tức im lặng, bản thân không khỏi trầm trồ.
Bọn họ làm công việc đăng ký kết hôn nhiều năm như vậy, nhưng chưa gặp qua cặp vợ chồng nào đẹp đến thế.
Sự im lặng cứ tiếp tục đến khi Khương Thư Lan và Chu Trung Phong đứng bên ngoài cửa sổ mới bị đánh vỡ: “Đồng chí, chúng tôi đến để đăng ký kết hôn.”
“Đưa hộ khẩu và giấy chứng minh kết hôn cho tôi.” Nữ cán sự ngẩng đầu lên nhìn một cái, ngữ khí rất thản nhiên, bộ dạng giải quyết việc thành thạo.
Khương Thư Lan đưa hộ khẩu và giấy chứng minh kết hôn qua: “Đều ở trong đây hết.”
Nữ cán sự sau khi xem xét qua lập tức ồ một tiếng: “Đồng chí... Cô đây là được gả cho quân nhân sao?”
Thời này, người nào gả cho quân nhân sẽ được coi trọng hơn một chút.
Khương Thư Lan nhìn thoáng qua Chu Trung Phong, gật đầu: “Đúng vậy, phiền cô công chứng giúp tôi.”
Thái độ của nữ cán sự lập tức hòa nhã hơn rất nhiều: “Quân nhân rất tốt đó, quân nhân bảo vệ quốc gia, mấy nữ đồng chí chúng ta đã gả thì phải gả cho những anh hùng như vậy.”
Khương Thư Lan nhịn cười: “Mấy đồng chí là quân nhân tốt bụng thật.”
Lời này cô nói ra không khỏi khiến mặt Chu Trung Phong có chút nóng lên.
Qua một hồi tán gẫu nói chuyện.
Giấy đăng ký kết hôn đã được làm xong, nhưng không phải một quyển vở, mà là một tờ giấy mỏng như sợi chỉ.
Phía trên đỉnh tờ giấy còn có con dấu đỏ vô cùng vuông vắn, xuống bên dưới giữa trang giấy có in bốn chữ đăng ký kết hôn thật to, cùng với tên của Khương Thư Lan và Chu Trung Phong.
Nữ cán sự đưa tờ đăng ký kết hôn qua cho bọn họ: “Đồng chí, chúc mừng người, chúc hai người trăm năm hòa hợp.”
Nhìn thấy tờ giấy đăng ký kết hôn mới cứng kia, trong lòng Khương Thư Lan và Chu Trung Phong đều có một trận lửa nóng.
Hai người cẩn thận mà nhận lấy giấy đăng ký kết hôn, rất sợ sẽ làm hỏng nó.
Khương Thư Lan thấy Chu Trung Phong cầm giấy đăng ký kết hôn, còn cô thì lấy từ bên trong túi đồ ra một cái áo bông đỏ thẫm.
Đưa một nắm kẹo qua: “Đồng chí, cảm ơn cô đã có thái độ phục vụ dân rất tốt.”
Nắm kẹo này cũng không hề ít, phải có đến sáu bảy viên.
Cầm về rồi còn có thể đưa cho con ăn, dù sao cũng là kẹo mừng, có thể dính được chút không khí vui mừng.
Vẻ tươi cười của nữ cán sự kia càng rõ hơn mấy phần, nghĩ gì đó, đột nhiên rút ra từ trong tủ một quyển “Sổ tay tân hôn vợ chồng.”
“Hai người nhận lấy thứ này đi, quay về nhớ xem cho hết.”
Dừng một chút, thấy hai người đều thẹn thùng, nữ cán sự liền nghĩ có lẽ khi mang về rồi cả hai vợ chồng trẻ sẽ ngại ngùng mà không dám mở ra xem.
Cô ấy thiết nghĩ đã làm người tốt thì cứ làm cho đến cùng đi, trực tiếp mở sổ tay ra, đọc cho bọn họ: “Sau khi kết hôn, nam đồng chí phải quan tâm bảo vệ nữ đồng chí.”
Lời này rõ ràng là nói tới nam đồng chí, Chu Trung Phong liền gật đầu.
Nữ cán sự tuổi tác cũng không còn trẻ nữa liền tiếp tục nói: “Vợ chồng mới cưới không nên kéo dài quá lâu chuyện xâm nhập, ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi và công việc của hôm sau....”
Điều lệ còn chưa được đọc xong.
Mặt của Khương Thư Lan và Chu Trung Phong như cứng lại, nhiễm một màu đỏ rực, nóng rát cả lên, nóng như sát ớt vậy.
Cái gì mà vợ chồng mới cưới không nên kéo dài quá lâu chuyện xâm nhập gì đó?
Bọn họ đâu có định như vậy đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận