Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 685:

“Tôi không có ý kiến gì hết, xây dựng nhà máy như vậy là chuyện tốt có lợi cho dân chúng, tôi còn có thể có ý kiến gì được nữa?” Sĩ quan hậu cần xua tay.
Chỉnh ủy Tống vốn đã biết được gia thế của Chu Trung Phong, nhưng cũng không biết quá rõ, lúc này xem ra đã được biết hết toàn bộ rồi.
Hắn ta cũng có thể lý giải được vì sao vợ mình cứ luôn tâm niệm muốn Chu Trung Phong quay về lấy cháu gái chị ta.
Bởi vì điều kiện nhà anh thực sự rất tốt, nhưng đã lỡ bỏ qua rồi thì đành phải chịu.
Chính ủy Tống cười cười: “Tôi cũng không có ý kiến gì hết, có thể nâng cao được nền kinh tế của chúng ta, tôi đều sẽ tán thành cả hai tay.”
Tiếp theo đó là sư trưởng Lôi.
Sư trưởng Lôi đương nhiên rất ủng hộ tán thành rồi, phải biết rằng Chu Trung Phong chính là cấp dưới mà ông ưng ý nhất.
Nhưng mà gừng càng già thì càng cay, ông liếc mắt nhìn một cái đã ra được vấn đề.
“Sau khi xây dựng xong nhà máy hải sản khô rồi thì sẽ cần nhân lực, mọi người định chọn người dân địa phương hay là tuyển mấy người vợ quân nhân?”
Cuối cùng cũng ra được chuyện lúc trước mấy người Chu Trung Phong chưa từng nghĩ tới.
Chu Trung Phong suy nghĩ nói: “Mấy người vợ quân nhân có rất nhiều người chưa có công việc, dân chúng cũng vậy, phải lựa chọn những người ưu tú đúng chứ? Chúng ta đến lúc đó sẽ tuyển người, trước tiên cứ tuyển người có kinh nghiệm trước, sau đó khi làm lớn lên rồi lại tuyển thêm những người mới vào nghề, đến lúc đó những người có kinh nghiệm sẽ dạy cho những người mới vào nghề.”
Như vậy sẽ không làm chậm trễ mọi chuyện, giai đoạn trước cần phải thể hiện được hàng hóa tốt đến đâu, tuyển người mới học nghề chắc chắn sẽ không thích hợp.
“Nếu vậy cứ làm theo như thế đi, bắt tay vào cùng thành lập nhà máy hải sản khô cùng với nhà máy mứt hoa quả, mọi người trước tiên cứ tìm những người như vậy để trợ giúp cho Chu Trung Phong. Mọi người cùng nhau cố gắng để tranh thủ giúp nhà máy hải sản chính thức được sử dụng càng sớm càng tốt.”
Tư lệnh Cao chỉ quản những chuyện lớn, còn lại sắp xếp như thế nào thì còn phải xem sự phối hợp của sư trưởng Lôi.
Sư trưởng Lôi lại tìm đội trưởng Triệu, đội trưởng Triệu bắt đầu mở một hội nghị.
Chia làm ba khối, một mình Chu Trung Phong phụ trách nhà máy hải sản, đội trưởng Na cùng với đội trưởng Triệu sẽ phụ trách chuyện ở nhà máy mứt hoa quả.
Ngoài ra còn chuẩn bị cho cả nhà máy rau khô nữa, chuyện ở đó giao cho chính ủy Tống và sĩ quan hậu cần, cùng với Chu Trung Phong, ba người cùng nhau nghiên cứu để đồng bộ tiến hành mọi việc.
Ngoài những việc đó ra, chính ủy Tống cũng sẽ phụ trách cả việc tuyển nhân công nữa.
Ban đầu vốn dĩ hắn ta đã được định để làm công việc này rồi, coi như được quay lại làm công việc mình có chuyên môn.
Tất cả mọi người đều nhất trí.
Đợi khi ra khỏi văn phòng, sĩ quan hậu cần lo lắng vô cùng: “Rau dưa khô thì tìm đến tôi làm cái gì? Sao không đi mà tìm đồng chí Khương Thư Lan ấy.”
Lời này khiến cho Chu Trung Phong theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn cậu ta: “Thư Lan nhà tôi mang thai tới tháng thứ bảy rồi.”
Loại chuyện này lại đi quấy rầy đến cô thì thật là không nên chút nào.
Lời này nói ra, sĩ quan hậu cần cũng không khỏi trầm mặc: “Như vậy đi, tôi đi trưng cầu ý kiến của đồng chí Khương Thư Lan thôi chứ không bắt cô ấy phải làm hết, như vậy có được không?”
Cậu ta cũng từng nghĩ tới mấy việc giống như phơi nắng măng rồi, nhưng nhiều đồ ăn như vậy không thích hợp để phơi nắng chút nào, hơn nữa phơi xong sẽ bị đen hết, ai mà chấp nhận nổi chứ.
Dù sĩ quan hậu cần là một người đàn ông, nhưng cậu ta cũng vẫn rất tinh tế tỉ mỉ.
Rau củ khô hoàn hảo trong lòng cậu ta phải có màu xanh thì mới được.
Như vậy thì người ta mới phân biệt được các loại rau với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận