Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 779:

Sau đó, cô nói với mẹ Khương: “Mẹ, sáng nay chúng ta tới phòng y tế một chuyến đi, con muốn xem động tĩnh của thai nhi.”
Mang thai đến giai đoạn cuối rồi, dường như ngày nào cô cũng phải đi tới phòng y tế, kêu bác sĩ cho cô nghe động tĩnh của thai nhi.
Mẹ Khương ừ một tiếng, lại cầm hai quả trứng gà luộc cho vào trong túi.
Chỉ là để tránh trường hợp Khương Thư Lan lại đói đến mốc meo bụng.
Sau khi tới phòng y tế rồi, Khương Thư Lan lại theo thói quen mà nằm lên chiếc giường bệnh luôn, La Ngọc Thu nhìn thoáng qua mẹ Khương, trong lòng cũng đoán được ít nhiều.
“Chồng của cô vẫn chưa quay về sao?”
Khương Thư Lan lắc đầu, thuần thục vén áo lên, lộ ra chiếc bụng mang thai to như quả dưa hấu.
La Ngọc Thu ở bên cạnh nhìn chiếc bụng này của cô thì không khỏi ngưỡng mộ: “Tôi đã từng gặp qua rất nhiều thai phụ rồi, không một trăm thì cũng phải tám mươi, nhưng chưa từng nhìn thấy ai mang thai mà xinh đẹp được như cô.”
Bụng dù đang mang thai của Khương Thư Lan vẫn trắng nõn nhẵn nhụi, sờ lên giống hệt như viên ngọc trắng vậy.
Nghe nói là vì được bôi dầu ếch nên không có bất kỳ vến rạn da nào ở trên bụng.
Khương Thư Lan cười lên: “Bác sĩ La, cô thử mang thai đi, không chừng bụng sẽ còn đẹp hơn cả tôi đó.”
“Không được đâu, ban đầu tôi còn định cưới một quân nhân về nhưng nhìn cô như vậy liền biết lấy quân nhân thực sự rất vất vả, bỏ đi bỏ đi, tôi sẽ suy nghĩ lại sau.”
Lại nói tiếp, tuổi cô ấy cũng không còn quá trẻ nữa, người nhà cũng sốt ruột lắm rồi, nhưng với cô ấy đây không phải chuyện đáng để sốt ruột.
Khương Thư Lan gật đầu thở dài: “Làm vợ quân nhân quả thực không dễ dàng chút nào.”
Dù là cô hay Miêu Hồng Vân cùng với Vương Thủy Hương, còn có Tiêu Ái Kính vừa ly hôn xong nữa, không có ai nói làm vợ quân nhân là điều dễ dàng hết.
Lúc này, La Ngọc Thu cũng không nói gì nữa vì cô ấy đang đặt ống nghe trên bụng của Khương Thư Lan.
Sau khi cẩn thận nghe xong hai phút, La Ngọc Thu liền nói: “Tim thai không có vấn đề gì hết.”
Vừa mới nói xong, bụng của Khương Thư Lan lập tức hiện lên mấy dấu chân, còn có thể thấy rõ được ngón chân nữa.
La Ngọc Thu thấy vậy không khỏi ngạc nhiên: “Sức lực của hai đứa nhỏ trong bụng cô cũng lớn thật đó.”
Chân đều đạp như muốn xé rách cả bụng ra rồi.
Khương Thư Lan vén áo xuống, dựa vào tay La Ngọc Thu để ngồi dậy, cô thở dài.
“Như vậy là còn đỡ rồi đó, cứ đến đêm mới náo loạn, như thể đang ở trong đó luyện võ công với nhau vậy.”
Một quyền bên trái rồi lại một cước bên phải.
Quả thực không có lúc nào được yên tĩnh hết.
La Ngọc Thu giúp cô đứng vững dậy, lúc này mới vén màn ra: “Tuy rằng tôi không thể nói rõ là con trai hay con gái, nhưng nhìn phần bụng dưới của cô không hiểu sao tôi cứ thấy giống con trai vậy?”
Thấy đứa nhỏ trong bụng cũng rất nghịch.
Không hề an tĩnh giống như con gái.
Nghe được lời này của La Ngọc Thu, y tá trưởng liền nhìn thoáng qua: “Người ta nói nhìn bụng để đoán giới tính, nhìn hình dạng bụng của đồng chí Khương mà xem, bụng nhọn thì là con trai còn bụng tròn thì là con gái.”
“Mấy người cứ nhìn bụng của đồng chí Khương mà xem tròn như quả bóng bay vậy.”
“Hơn nữa, thấy làn da của người mẹ rất đẹp, đều nói con gái dưỡng mẹ, tôi đoán phải đến tám chín phần là con gái rồi.”
Bọn họ đều rất hiếu kỳ.
Tò mò thai sinh đôi trong bụng của Khương Thư Lan rốt cục là con trai hay con gái.
Khương Thư Lan xoa xoa thắt lưng, tươi cười ôn nhu: “Con trai hay con gái cũng được, đều là bảo bối của nhà chúng tôi.”
Lời này của cô rất hay.
Đến cả La Ngọc Thu cũng phải giơ ngón cái lên: “Tôi rất thích suy nghĩ của người làm mẹ như cô, đối xử với con trai con gái đều bình đẳng như nhau, không giống như một số người thực sự khiến cho tôi phát bực.”
Có thai đều tới hỏi là con trai hay con gái.
Nếu là con gái thì sẽ phá luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận