Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 832:

Ngày mai bọn họ muốn đi Dương Thành chụp ảnh gia đình, rửa ra lấy ảnh chụp.
Phải phân biệt gửi đến cho thủ đô, Tây Bắc cùng với nhà mẹ đẻ Khương Thư Lan bên kia.
Mặt khác, cũng sắp tới cửa ải cuối năm, cần phải chuẩn bị hàng Tết và quần áo.
Bởi vì hải đảo bên này vị trí hẻo lánh, bốn phía toàn là biển, hầu hết đồ vật đều là yêu cầu thuyền vận chuyển tới, cho nên giá cả cũng đắt hơn so với bên ngoài không ít.
Không chỉ như vậy, đắt không nói, chủng loại còn ít ỏi.
Chỉ có thể nói, bên hải đảo này xác thực không phồn hoa bằng Dương Thành.
Nghe được Khương Thư Lan hỏi chuyện, người trả lời trước tiên không phải là Chu Trung Phong, ngược lại là Miêu Hồng Vân ở cách vách.
“Thư Lan? Không phải chị cố ý nghe lén, chỉ là ra ngoài lấy ít nước.”
“Tuyệt đối không cố ý nghe lén.”
“Chị nói nhiều như vậy, chính là muốn hỏi xem có thể mang theo chị không? Còn có Thủy Hương?”
Bọn họ cũng cần phải mua hàng Tết, trên hải đảo này cái gì cũng đắt, có điều kiện mà nói, đều là đi Dương Thành bên kia mua.
Khương Thư Lan nhịn không được mà cười, cách sân trả lời: ‘Nói cái gì mà mang theo, nếu muốn đi, chúng ta liền kết bạn thành nhóm cùng đi.”
Nhiều người giống như bọn họ, nếu là ở trên chợ mua đồ vật, còn có thể được giảm giá.
Lời này nói ra, Miêu Hồng Vân lập tức đồng ý ngay: “Vậy được, chị kêu lão Na nhà chị cũng xin nghỉ phép, ngày mai đi ra ngoài mua hàng Tết.”
Đều đã hai mươi tháng chạp, chỉ là bên hải đảo này thời tiết nóng, năm nay lại nóng hơn năm trước không ít.
Một chút đều không có không khí Tết.
Khương Thư Lan hướng về Miêu Hồng Vân lên tiếng, sau đó nhìn về phía Chu Trung Phong.
Chu Trung Phong ôm An An, so sánh với Nháo Nháo luôn khóc lóc ầm ĩ, anh càng thích An An luôn bình tĩnh hơn chút, anh cảm thấy giống chính mình khi còn nhỏ. Trầm ổn, lại có thể làm việc lớn.
Còn riêng Nháo Nháo, đó chính là một Hỗn Thế Ma Vương.
“Mua.” Trả lời đến cực kỳ dứt khoát.
“Vậy được.”
Bởi vì đi chụp ảnh gia đình cho nên Tiểu Thiết Đản cũng được mang theo, cậu nhóc cũng coi như là một phần của gia đình.
Mang theo Tiểu Thiết Đản, vậy cái đuôi nhỏ Lôi Vân Bảo kia cũng buộc phải mang theo.
Giờ thì tốt rồi, nhìn bên này của Khương Thư Lan bọn họ lớn lớn nhỏ nhỏ chính là tám người. Trước khi ra cửa, Khương Thư Lan phải nhắc lại ước pháp tam chương thật nhiều lần với Tiểu Thiết Đản và Lôi Vân Bảo.
“Có thể đi Dương Thành, nhưng thứ nhất không thể chạy loạn, mặc kệ đi đến chỗ nào cũng đều phải nắm tay người lớn.”
“Thứ hai, không được kêu mệt, chúng ta là đi mua hàng Tết, thời điểm trở về trong tay còn phải xách theo đồ vật, căn bản không có thời gian và điều kiện để bế các cháu, cho nên các cháu nhất định phải tự lực cánh sinh.”
Hai người Tiểu Thiết Đản cùng Lôi Vân Bảo lập tức gật đầu liên tục.
Cha Khương mẹ Khương bên cạnh nhìn thấy, tấm tắc bảo lạ: “Thư Lan nói với bọn nhỏ có tác dụng gì? Chờ đến khi bọn nhỏ mệt rồi, còn không phải đòi bế.”
Khương Thư Lan quay đầu lại nhìn thoáng qua cha mẹ đang kéo chân sau mình, hai người lập tức im miệng.
Thư Lan nói qua, thời điểm cô giáo dục trẻ em, là trưởng bối thì không cần xen vào, bằng không đó chính là dung túng cho đứa trẻ.
Chờ thời điểm bắt đầu ra cửa, Khương Thư Lan kiểm tra đi kiểm tra lại đồ vật. Cha Khương ôm Nháo Nháo, Chu Trung Phong ôm An An, trên người còn đeo thêm một cái túi đựng đồ.
Đó chính là miếng lót nước tiểu của hai anh em An An cùng Nháo Nháo, hai bộ quần áo, một bình sữa cùng một gói đựng sữa bột.
Hơn nữa còn mang bốn bình...., một ít bánh quy hạch đào, cùng với một ấm nước sôi.
Đây cũng coi như là đồ vật tương đối nhẹ nhàng.
Nếu như cần ăn sáng, liền trực tiếp ngồi thuyền, đi tới Dương Thành có thể ăn điểm tâm sáng đặc sắc của Dương Thành.
Sau khi bọn họ bên này chuẩn bị tốt, hai vợ chồng đội trưởng Na ở cách vách cũng ra cửa, để lại một mình bà cụ Na ở lại trông nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận